“Chú, chiều nay chú không thể đi xem phim cùng em sao? Dù sao chiều nay chú cũng đâu có đứng lớp.”
“Anh bận rồi! Nguyệt An ngoan, em cùng với Triệu Linh đi xem phim vui vẻ.”
Gương mặt cô xịu lại, không thèm năn nỉ với hắn nữa. Thuyết phục Tống Thanh Phong suốt một ngày, kết quả hắn vẫn từ chối đi xem phim cùng cô.
Lần trước Thẩm Nguyệt An chưa kịp cảm ơn Triệu Linh cứu mình thì cô ấy đã rời đi mất. Chiều nay vừa hay có bộ phim mà cô thích chiếu rạp, cô đặt sẵn vé, thông qua Tống Thanh Phong rủ Triệu Linh đi xem phim thay cho lời cảm ơn. Bởi vì tính cách của Triệu Linh khá lạnh lùng, cho nên Thẩm Nguyệt An muốn cả Tống Thanh Phong cùng đi với với hai người, xem như làm cầu nối.
“Không đi thì thôi. Chú lo làm việc của chú đi.”
Thẩm Nguyệt An thở dài, cô thì hi vọng gì ở cái tên nhạt nhẽo Tống Thanh Phong chứ? Người ta là phó giáo sư, trong đầu chỉ toàn chữ là chữ. Nếu không có tiết dạy trên lớp, chắc hẳn là hắn sẽ vùi đầu vào đọc sách hoặc mấy bài nghiên cứu khoa học thay vì lãng phí đi xem phim với cô kìa.
Cuộc đời vô vị như vậy, bảo sao không có lấy một cô gái nào để ý đến.
Thẩm Nguyệt An mặc áo thun trắng cùng quần jeans năng động. Cô hẹn với Triệu Linh ở trường, vừa xong tiết học, hai cô nàng đã đến thẳng rạp chiếu phim trong khu trung tâm thương mại.
Lần đầu tiên cô nghe cái tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-de-yeu-anh/3475905/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.