Đầu tiết học, Tống Thanh Phong trả bài kiểm tra lần trước. Sinh viên nhận được, người thì mặt nhăn như khỉ, người lại thở dài nhẹ nhõm.
 
Thẩm Nguyệt An thấp thỏm ngồi chờ để nhận bài kiểm tra, nhưng chờ đến cuối cùng vẫn không thấy hắn gọi tên mình.
 
“Như tôi đã nói lần trước, bài kiểm tra này ai cao điểm nhất sẽ nhận được phần thưởng.”
 
Tống Thanh Phong đặt một túi vải lớn trên bàn, ai nấy đều hào hứng không biết bên trong là thứ gì. Hắn liếc nhìn sang Thẩm Nguyệt An, cầm bài kiểm tra của cô lên, dõng dạc tuyên bố.
 
“Thẩm Nguyệt An, tám mươi lăm điểm.”
 
“Lên nhận bài kiểm tra đi.”
 
Ánh mắt của mấy chục sinh viên ngồi trong giảng đường đồng loạt hướng về Thẩm Nguyệt An. Cô nghe Tống Thanh Phong gọi tên thì giật bắn mình, hai chân như bị keo dính chặt xuống sàn, mãi đến khi Lý Bội Sam ngồi bên cạnh huých tay nhắc nhở, cô mới đứng dậy bước lên bục giảng.
 
“Phần thưởng của em.”
 
“Cảm… cảm ơn thầy.” Thẩm Nguyệt An nhoẻn miệng cười, cầm lấy túi vải nặng trịch từ tay Tống Thanh Phong, sau đó trở về chỗ ngồi.
 
Ngay cả cô cũng không ngờ được, bản thân lại được tận tám mươi lăm điểm. Chẳng phải câu cuối cô vẫn chưa kịp ghi đáp án sao? Với tính cách của Tống Thanh Phong, chắc chắn câu hỏi đó sẽ không cho cô điểm nào.
 
“Nguyệt An, phần thưởng là cái gì vậy?” Lý Bội Sam và Triệu Minh Hà ngồi sát lại với Thẩm Nguyệt An, không nén nổi tò mò.
 
Các bạn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-de-yeu-anh/3475900/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.