Ngày hôm đó của Mộng Y Băng trải qua cực kỳ bình thản, sau khi nhớ lại những quá khứ đã từng trải qua cô liền nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu.
Cô ngủ sâu đến nổi Nguyễn My An trở về lúc nào cũng không hay, đến khi cô ấy gọi cô dậy dùng bữa thì cô mới mơ màn thức dậy.
Nhưng bởi vì thực sự quá mệt mỏi mà ăn xong cô lại tiếp tục nằm lên giường mà đánh một giấc dài.
Ting, ting, ting.
Tiếng chuông điện thoại vang lên đánh thức cả hai người còn đang mơ màn nằm ngủ, bởi vì đây là ký túc xá dành riêng cho khoa diễn viên nên một phòng chỉ có hai người cùng nhau ngủ, cũng có thể đề nghị trưởng để mình có thể sống cùng phòng với bạn thân, mà hai cô cũng là như thế.
Từ sau khi vào trường cả hai đã đề nghị được ở cùng nhau khi sắp xếp phòng, đến nay đã được ba năm, hai người cùng nhau như hình với bóng, cả khóa diễn xuất không ai không biết chỉ cần tìm được một người thì chắc chắn có thể tìm thấy người kia.
"Băng nhi, nghe điện thoại đi kia." Nguyễn My An che kín hai lỗ tai, lầm bầm nói.
Mộng Y Băng mơ màng với tay cầm lấy điện thoại ở tủ bên cạnh giường sau đó trả lời "Alo."
Giọng nói vừa mới tỉnh ngủ của cô nghe cực kỳ đáng yêu cùng mềm mại.
"Xin chào, cô có phải là Mộng Y Băng hay không." Giọng nói của một người phụ nữ vang lên từ bên kia đầu dây.
"Vâng ạ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-de-gap-nguoi/2589761/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.