Một bộ phim một tiếng bốn mươi lăm phút kéo tất cả người trong rạp phim cảm nhận được những thanh xuân đầy mơ mộng, đầy hoài bảo đầy ước mơ, cũng có những tình yêu thơ ngây, âm thầm, những mưu kế ngây ngô đầy trẻ con, những trái tim chỉ vừa chập chững bước vào cuộc sống đầy lo toang.
Một bộ phim đưa người xem đến rất nhiều cung bực cảm xúc cùng với những trải nghiệm của tuổi học trò, khiến những cô gái nhỏ không kiềm được nước mắt,
Sau khi bản nhạc cuối phim vang lên mọi người liền không khỏi vỡ òa trước cảm xúc mà vỗ tay không thôi, nhưng kỳ lạ là những người trong đoàn phim vẫn tiếp tục ngồi trên ghế không di chuyển, khiến cho người xem cũng không khỏi nghi ngờ rằng bộ phim vẫn còn nữa, điều này khiến rạp phim tiếp tục trở nên im lặng, mọi người đều ngước đầu lên nhìn chằm chằm màn hình.
Bài nhạc cuối phim cực kỳ cảm xúc, tiếng ca du dương vang lên khắp phòng chiếu phim khiến người xem từ từ điều chỉnh lại cảm xúc của mình.
Nhạc phim vừa dứt màn hình liền chuyển sang một con đường, hai cô gài đang xoay đầu nói chuyện cùng nhau, lúc này cả hai cô đang đứng chờ đèn để băng qua đường.
Cảnh phim vừa chiếu tiếp, một khán giả không nhịn được mà hô nhỏ "Thật sự còn phim này."
Lúc này đây cả phòng chiếu đều cực kỳ nghiêm túc xem cảnh diễn cuồi cùng trên màn hình, ai nấy đều tò mò không biết rốt cuộc cảnh sau cùng này tại sao lại thêm vào ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-de-gap-nguoi/2589714/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.