Mộng Y Băng nhìn nhóm người luốn cuốn tay chân phân công nhau chuẩn bị bữa ăn mà thở dài, cô phải thầm may mắn bởi vì mình đã sống lại một đời mới không cùng bọn họ nhịn đói. Kiếp trước cô muốn trở nên nổi tiếng như vậy thì phải học tập rất nhiều, không chỉ là về diễn xuất mà còn về sinh tồn, những trương trình sinh tồn cô tham gia lưu lượng tuy không cao nhưng đối với một diễn viên chân ước chân ráo vào nghề như cô thì như vậy khá tốt rồi, bởi vì những kỹ năng sinh tồn mà cô có một nhóm fan nhờ vào những chương trình đó.
Không những vậy cô từng luyện tập qua rất nhiều thứ chỉ để có thể tham gia rất nhiều vai diễn cũng như những trương trình có tiền casting tốt. Bởi vì không muốn lấy danh tiếng của gia đình mà cô từng đóng rất nhiều thể loại phim cũng như những chương trình không quá nổi tiếng trên đài truyền hình, nhờ đó mà cô rút ra được rất nhiều kinh nghiệm.
Cũng nhờ vậy mà hiện tại cô không luốn cuốn giống như những vị khách mời khác, cô nhỏ giọng nói bên tai Nguyễn My An:
“Tôi với bà đi lấy củi đi, chúng ta tự nấu ăn.”
“Bà biết làm hả.” Nguyễn My An nghe vậy liền kinh ngạc hỏi, sao cô ấy không nhớ bạn thân mình còn có cái công năng này.
Mộng Y Băng cốc nhẹ đầu cô ấy nói: “Hừ, bà khinh thường ai đấy, tôi không biết nhưng tôi cũng thấy qua rồi chứ.” Cô biết hai người luôn bên cạnh nhau nếu bỗng nhiên cô trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-de-gap-nguoi/2589696/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.