Màn đêm buông xuống, nhóm khách mời nop nớp chẳng dám ngủ say, cứ nghĩ rằng đạo diễn sẽ không để bọn họ có một đêm ngon giấc. Nào ngờ chương trình sinh tồn của Kỳ Anh chỉ có như vậy, anh ta xem trong sự hiểu biết cùng sinh tồn trong tự nhiên hoang dã, đam mê cái mới mẻ cùng nhận biết ngoài thiên nhiên.
Anh ta sẽ để tổ đạo diễn bày trò vào buổi sáng trong lúc di chuyển nhưng sẽ không để bọn họ quấy rầy giấc ngủ của nhóm khách mời, dù sao việc đi bộ trong khu rừng hoang sơ này cũng khiến những người thường ngày không hoạt động nhiều chịu khổ rất nhiều rồi.
Bởi vì vậy sau khi nghe thông báo rằng mọi người hãy nghỉ ngơi cho tốt từ nhân viên thì nhóm khách mời hoàn toàn thả lỏng sau đó nhanh chóng chìm vào giấc mà không biết rằng một khi cắm trại bên ngoài không chỉ để ý những động vật to lớn nguy hiểm mà còn phải để ý đến những động vật nhỏ có thể luồn lách từ những khe hở nho nhỏ đi vào trong.
Ộp ộp ộp, chít chít. Tiếng động vật kêu inh ỏi giống như một buổi hoà cả vào buổi tối.
Mộng Y Băng từ trong giấc ngủ mơ màng tỉnh dậy, trước khi đi ngủ cô cảm thấy mình quên thứ gì đó cho nên khi ngủ hoàn toàn không thể ngủ say, cứ chằn chọc mãi đến hiện tại cuối cùng cô cũng nghĩ ra.
Cô ngồi dậy một cách nhẹ nhàng tránh đánh thức ba người còn lại trong phòng, cô bò đến bên vali của mình sau đó tìm kiếm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-de-gap-nguoi/2589690/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.