*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cuối cùng nhờ có thông báo tìm người mà mẹ đứa nhỏ rốt cuộc cũng tìm được đến đây, cứ nói mãi lời cảm ơn với Cố Nhược Ngu. Bọn họ tham gia đoàn du lịch đến du lịch Nhật Bản, cha đứa nhỏ lại không đi cùng, cho nên một mình cô lo liệu quá nhiều việc, người ở đây lại quá nhiều cho nên mới để lạc cậu bé.
Cố Nhược Ngu cười nói không đề gì, lại nhắc cô ấy về sau chú ý trông đứa bé.
Từ biệt hai mẹ con xong, Cố Nhược Ngu thoáng nhìn Tưởng Trọng Lâm nãy giờ không thật sự vui vẻ mà ngầm buồn cười, kéo kéo góc áo anh, "Không phải chứ, anh tức giận với đứa nhỏ?"
"Anh không giận."
"Còn nói không giận. Mặt anh đã dài như thế này rồi." Cố Nhược Ngu bĩu môi.
"......"
"Anh không thật sự để bụng chuyện người ta gọi anh là thúc thúc đấy chứ?"
"......"
"Em không ngại anh trâu già gặm cỏ non a..."
"......"
"Kỳ thật......" Còn chưa nói xong, Tưởng Trọng Lâm quyết đoán dắt tay nhỏ lôi kéo cô đi tiếo về phía trước.
"Đi thôi, cỏ non."
......
Điểm du lịch thứ hai là Hokkaido. Nói đến Hokkaido, không thể không nhắc tới chính là suối nước nóng, đặc biệt là vào mùa đông toàn bộ Hokkaido bị băng tuyết bao trùm, một mảnh ngân trang tố khỏa. Ở dưới chân núi phủ đầy tuyết trắng xóa có một hồ suối nước nóng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cuu-vot-anh-trai-nam-chinh/1952521/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.