Đứng trước cửa An Thị, Lâm Tô Tô vỗ hai má mình mấy cái cho bản thân thật thanh tỉnh, sau đó cậu hét thật to lên.
“Cố lên… cố lên…”
Bộ dáng như sắp phải đối diện với tận thế khiến nhiều người lầm tưởng cậu sắp dỡ cả An Thị ra nữa.
Lâm Tô Tô làm trò mèo quào trước cửa An Thị mà không biết từ phía xa có một người đang ngồi trên xe tò mò nhìn mình.
“Kia là tên điên nào vậy?”
Vốn dĩ An Kính không hứng thú lắm với mấy người qua đường thích tạo nét như thế này nhưng không hiểu sao hành động như tên khùng của Lâm Tô Tô lại khiến anh cực kì để ý, đang ngồi trên xe ô tô cũng phải ra lệnh cho tài xế mở cửa kính xe xuống nhìn con người đang múa may quay cuồng kia.
Thư kí ngồi bên để ý liền trả lời.
“Thưa chủ tịch, đó là con trai cả Lâm gia, năm nay 27 tuổi. Theo lời nhờ vả của trưởng bối đến công ty chúng ta thực tập vị trí thư ký ạ.”
An Kính nhíu mày không vui. Vị trí thư kí thân cận thường do hắn tự tay mình lựa chọn mới an tâm được. Đây chắc chắn là ông nội nhận lời với người ta rồi.
“Nhưng Lâm gia gia sản cũng đâu ít. Sao phải đưa người đến chỗ chúng ta?”
“Việc này… Lâm gia dường như không coi trọng vị công tử này lắm, một hai muốn đẩy ra ngoài. Cậu ấy là con vợ trước ạ.”
An Kính nhếch môi cười. Hoá ra là một kẻ bị ghét bỏ nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cung-ong-xa-bao-thu-rua-han/2894419/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.