An Kính không phải người kén ăn, cơm trưa thường tuỳ tiện chọn theo phòng thư kí cho tiện. Nhã Đan quay ra nói với Lâm Tô Tô.
“Tô Tô, lát nữa sẽ đặt cơm cho cả chủ tịch đấy. Em có tự tin với quán mình chọn hay không?”
Lâm Tô Tô khịt mũi coi thường.
“Quán em chọn là đỉnh của đỉnh. Nếu chủ tịch không thích, thì chỉ có thể là do chủ tịch khác người mà thôi.”
“Phụt….”
Nhã Đan và Trương Tuệ phun một ngụm nước, cố nén nụ cười. Quả thực, người có khả năng móc mỉa chủ tịch công khai như vậy cũng chỉ có Lâm Tô Tô mà thôi.
“Cậu yên tâm. Chủ tịch không khó tính chuyện ăn uống đâu.”
Trương Tuệ cười nói. Thật ra hắn muốn nói là chủ tịch nhà hắn gần như là cho gì ăn nấy, tuyệt nhiên không kêu ca. Chủ tịch nhà khác ăn nhà hàng năm sao, sơn hào hải vị. Chủ tịch nhà hắn tối ngày bận rộn đều có thể ăn tạm mì gói sống qua ngày mà.
An Kính ngồi trong phòng làm việc mà hắt xì liên tục. Dù không có bằng chứng nhưng hắn cảm thấy, Lâm Tô Tô đang nói xấu hắn a.
Nhìn bảng số liệu trong tay, An Kính nhíu mày. Tuy không thích Lâm Tô Tô dùng thế lực đi cửa sau vào công ty nhưng hắn phải công nhận một điều. Cậu ta cũng là một người hoàn toàn có năng lực làm việc.
Bảng số liệu này tuy khá bình thường nhưng Lâm Tô Tô làm cực kì chỉn chu, trình bày rõ ràng đẹp mắt.
An Kính gật gù liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cung-ong-xa-bao-thu-rua-han/2894413/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.