Chiếc xe sang trọng dừng lại trước bãi biển đêm. Lâm Tô Tô không biết tại sao bản thân lại có mặt chỗ này, ngồi trên xe mui trần của chủ tịch, hứng từng cơn gió thổi mạnh mẽ vào người.
Những gì anh nói ở nhà hàng cậu đều nghe rõ mồn một nhưng cũng không kịp tiêu hoá hết tất cả. Chỉ là nếu trước kia cậu sẽ bỏ ngoài tai, nhưng lần này lại ngoan ngoãn để An Kính chở ra đây.
Mày điên rồi Lâm Tô Tô. Sao lại dễ dàng bị thao túng tâm lý như thế kia chứ?! Hết đường lui rồi kìa.
Lâm Tô Tô căng thẳng muốn chết. Cậu không nhịn được liếc qua người bên cạnh, nhưng sao sau cuộc trò chuyện vừa rồi anh có vẻ thảnh thơi qua vậy.
An Kính đã cởi áo vest ngoài ra, tay áo sơ mi cũng xắn lên làm lộ cánh tay đầy dây điện săn chắc quyến rũ. Anh quay qua cậu mỉm cười rồi đi tới đầu xe, lặng lẽ châm một điếu thuốc. Khói thuốc lượn lờ theo làn gió biển, Lâm Tô Tô không cách nào có thể dời mắt được hình ảnh đó.
Tại sao một người đàn ông lại có thể quyến rũ đến nhường đó cơ chứ?
Cơn gió biển thổi không mạnh không nhẹ, Lâm Tô Tô hít sâu một hơi. Tâm hồn bỗng dưng thư thái hẳn ra. Cậu tựa lên thành cửa xe, ngửi mùi hương mằn mặn trong gió, thả trôi những nỗi buồn mong cơn sóng kia cuốn đi thật xa.
Cả hai đều im lặng, không ai nói gì với nhau.
Phải hơn một tiếng đồng hồ sau, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cung-ong-xa-bao-thu-rua-han/2893701/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.