Diệp Thư Thư an vị trong phòng làm việc của An Kính nhưng anh vẫn tập trung 100% vào một đống giấy tờ tài liệu. Tay Diệp Thư Thư run rẩy, cô không dám nhìn anh, cũng không dám giục. Cô biết hôm nay bản thân phải làm m ọt chuyện cực kì xấu xa cho nên thái độ cực kì nhấp nha nhấp nhổm.
Lâm Tô Tô nhận được tin nhắn trêu chọc của An Kính liền cười trừ. Đúng là kiểu người được bảo bọc từ nhỏ, việc gì cũng viết ra mặt hết thế kia.
“Thế việc còn lại phải nhờ chủ tịch của chúng ta vất vả rồi.”
Lâm Tô Tô nhắn tin cho An Kính còn đi kèm mấy cái icon dễ thương. Sau khi nhận được sticker gấu bông đáng yêu của anh cậu liền cười khúc khích.
An Kính trước kia là người cực kì cứng nhắc, hay bị cậu trêu là “ông chú cổ hủ”. Không biết tự bao giờ anh đã học được mấy thứ này rồi.
An Kính hoàn thành xong tin nhắn với em người yêu của mình liền sửa sang lại tinh thần đi đối phó Diệp Thư Thư. Nhìn bộ dáng lo lắng của cô ả nãy giờ có lẽ là đến lúc rồi đó.
“Hôm nay cô đến đây có chuyện gì?”
An Kính trưng một khuôn mặt lạnh lùng ra hỏi. Thật ra trong mắt anh, Diệp Thư Thư đã biến chất đi quá nhiều, không còn dáng vẻ ngây thơ nhu mì như ngày xưa nữa. Hoặc có thể là bản chất cô vốn như vậy, chỉ là trước kia cải trang quá giống mà thôi.
“Hôm nay em đến nhà thăm dì. Thuận tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cung-ong-xa-bao-thu-rua-han/2893633/chuong-64.html