Đúng như Lâm Tô Tô dự đoán. Không cần cậu ra tay thì Trương Tất Phong và Lâm Diên Vĩ đã phát điên với mớ thông tin đó rồi làm ầm lên rồi. Cậu muốn chính là hiệu quả như thế.
Lâm Hách càng giữ mọi chuyện bí mật bao nhiêu, Trương Tất Phong lại làm rùm beng bấy nhiêu. Bây giờ trong mắt họ không còn cái gì là mặt mũi nữa, tất cả chỉ có tranh giành đấu đá nhau tranh quyền thừa kế. Mà nhân vật chính Lâm Tô Tô lại bình thản ở bên ngoài uống trà cắn hột dưa say mê ngắm kịch.
Lâm Hách còn đang đắm chìm trong không khí gia đình mà mình mơ tưởng thì bị con gái mình một hai gọi về nhà với thái độ cực kì kì lạ. Vừa bước vào cửa, lão đã phải đối diện với những lời chất vấn của Lâm Diên Vĩ.
“Cha lợi dụng con? Cha không xem con là con gái đúng không? Tại sao cha lại làm vậy với con? Rõ ràng cha đã nói Lâm gia sau này để cho con thừa kế. Bây giờ lòi đâu ra một người anh trai nữa. Cha nói đi.”
Lâm Diên Vĩ bất chấp cái gì là giao giáo dạy dỗ, vứt một đống ảnh chụp vào người cha mình. Cô không có gia đình bên mẹ tốt nên chỉ trông chờ vào kế thừa Lâm gia để tương lai sáng lạn hơn. Nhưng lúc này đây, mọi thứ lại trở nên mông lung.
Cô vẫn thường khinh miệt Lâm Tô Tô phải tối ngày chạy bên ngoài làm thuê, còn bản thân thì sung sướng làm cành vàng lá ngọc. Nhưng bây giờ thì sao chứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cung-ong-xa-bao-thu-rua-han/2893610/chuong-74.html