Lâm Tô Tô và Lâm Thành đều bị hốt lên đồn cảnh sát. Chuyện gây gổ đánh nhau này thì không tới mức làm như thế, nhưng quan trọng là không ai làm hoà ai. Lâm Tô Tô tưởng chừng như có con dao trong tay là xiên cho tên kia một phát chí mạng rồi.
Cuối cùng, An Kính đến bảo lãnh người yêu mình ra. Hắn cũng không thèm cho Lâm Thành sắc mặt tốt. Toàn bộ nhu tình mật ý đều đặt trên người Lâm Tô Tô.
Nhưng mà, Lâm Tô Tô có thể nhận cảm nhận được An Kính đang giận dữ. Từ đồn cảnh sát ghé đến phòng khám, rồi về đến nhà, anh đều không nói với cậu một câu nào. Không khí trong xe giữ nguyên sự im lặng đến đổ mồ hôi hột làm Trương Tuệ đang lái xe cũng hơi sợ sợ.
Sắc mặt An Kính đanh lại, môi mím chặt. Khi xuống bãi đỗ xe, anh toang đi lên trước nhưng khi nhìn thấy Lâm Tô Tô sắc mặt tái nhợt sờ sờ cái chân mới bó bột lại, anh lại không đành lòng. Cuối cùng An Kính cũng thở dài bế người yêu mình lên nhà.
Lâm Tô Tô tự biết bản thân có lỗi, trước khi An Kính rời khỏi, cậu đã vội vã nắm chặt lấy bàn tay của anh kéo lại. An Kính không dám giãy. Bác sĩ nói vết thương nơi mắc cá chân chưa kịp lành đã nứt ra, phải tĩnh dưỡng một thời gian dài, anh không dám làm cậu đau lòng nữa. Nhưng vẫn không thể ngăn nổi cơn tức giận đang cuồn cuộn trong lòng.
“Em xin lỗi anh. Là lỗi của em. Lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cung-ong-xa-bao-thu-rua-han/2893603/chuong-79.html