Hôm nay là một ngày cực kì quan trọng - với cả An Kính và Lâm Tô Tô, ngày họ sẽ cưới nhau, chính thức trở thành người một nhà, có thể gọi nhau hai tiếng bạn đời.
Không một ai ngoài cuộc có thể hiểu được tâm trạng của người trong cuộc - đặc biệt là những người sắp chạm đến ngưỡng cửa hạnh phúc nhất đời.
Lúc này đây trong phòng chờ, Lâm Tô Tô mặc dù cố tỏ ra bình tĩnh nhưng tay chân đã run rẩy không chịu được.
“Tô Tô à, em có chắc là không cần dùng ít kẹo không? Ăn đồ ngọt sẽ bình tĩnh hơn đấy.”
Nhã Đan cười cười nắm tay Lâm Tô Tô, cố gắng trấn an chàng rể mới kia. Cô cùng từng làm cô dâu nên rất hiểu tâm trạng của cậu.
Nhìn kìa, cái nụ cười méo xệch muốn khóc trông đáng thương lắm kìa.
Lâm Tô Tô mím mỗi, tay chỉnh chỉnh đoá hoa cài trên áo mình. Trái tim đập bình bịch trong lồng ngực báo hiệu rằng ít phút nữa thôi, khi bước vào lễ đường lộng lẫy xa hoa ấy, cậu sẽ là người hạnh phúc nhất.
Lễ cưới này An gia chuẩn bị cực kì cẩn thận và sang trọng. Những người đến dự ngoài bạn bè thân thiết thì chính là tai to mặt lớn, không cod quyền thế thì cũng chính là giàu có một phương.
Ban đầu Lâm Tô Tô định bụng tổ chức một buổi tiệc đơn giản ấm cúng thông báo cho mọi người là được. Nhưng nghĩ đến vị thế của An gia trên thương trường, cậu lại thu suy nghĩ đó lại.
Sau ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cung-ong-xa-bao-thu-rua-han/2893580/chuong-90.html