Chiếu chỉ phế hậu nhanh chóng được đưa ra, Phế hậu được đưa vào lãnh cung hoang vắng. Kiệt vương cũng không cần ra tay mà đã có người giúp chàng xử lý bà ta.
Nhìn cánh cửa lãnh cung được mở ra, những người bên trong nhìn thấy bà ta liền trở nên điên loạn.
“Chính là ả, là ả hại chúng ta thành ra thế này”
“Ha ha ha, cuối cùng ngươi cũng có kết quả thế này”
“Ác giả ác báo, Minh thị, là ngươi đáng đời”
Ánh mắt những phi tần kia nhìn bà ta như hổ rình mồi, chỉ cần thị vệ rời đi họ sẽ lao vào. Phế hậu sợ hãi, níu lấy cánh tay của thị vệ bên cạnh: “Không, không ta không ở lại chỗ này.
“Đưa ta đi chỗ khác. Ta muốn gặp Hoàng thượng, ta muốn gặp Hoàng thượng.”
Tên thị vệ kia cũng chẳng nể nang gì bà ta, vội hất tay ra khỏi áo mình: “Ngươi đừng có làm liên lụy đến ta. Bây giờ trong cung ai chẳng biết ngươi chọc giận Hoàng thượng, lại là kẻ thù hại mẫu thân của Kiệt vương”
“Ta không muốn ở chỗ này.
“Đây là lệnh của Kiệt vương, ta không thể làm trái.
Nói xong, hắn đẩy ngã bà ta xuống đây rồi nhanh chóng chóng cánh cửa cũ kỹ kia lại. Dưới ánh mắt đáng sợ của đám người kia, Phế hậu lùi lại dùng tay đập vào cửa cầu cứu: “Mở cửa, các người không thể nhốt ta ở đây, mở cửa mau lên”
[...]
“Các người muốn làm gì? Ta là Hoàng hậu, các ngươi đám đe dọa ta sao?”
“Ha ha ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cung-nhau-song-lai/3623346/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.