Nói xong, hắn mạnh tay đẩy bà ta lên ghế, cúi đầu hai mắt đen đến đáng sợ. Đại phu nhân lắp bắp: “Muốn... muốn làm gì.”
“Muốn làm gì chẳng phải ngươi là người rõ nhất sao?”
Lăng tướng quân cười lạnh: “Chẳng phải muốn sinh con sao? Vậy phải sinh chứ, vài đứa nữa cũng không sao.”
"
Nói xong, không đợi bà ta phản bác, hắn liền lột sạch y phục của người kia. Trần thị cứ ngỡ hắn sẽ cùng mình làm ra chuyện gì đó nhưng không.
Cánh cửa được đẩy ra, quản gia dẫn theo con chó lớn đi vào. Nhìn con chó đang động dục, Đại phu nhân mở to mắt sợ hãi, bà ta nhào đến ôm chân của Lăng tướng quân vang xin: “Ta sai rồi, tướng quân ta sai rồi.”
“Ngươi sai thế nào?”
Đại phu nhân liên tục lắc đầu rồi gật đầu: “Ta sai rồi, ta không nên hại tiểu thư,càng không nên tranh thủ leo lên giường người. Ta sai rồi, tha cho ta đi.”
Lăng tướng quân hiếp mắt: “Hết rồi sao?”
“Ta không nên âm thầm hãm hại con nàng ấy, không nên tung tin đồn không hay, ta..."
Chưa đợi bà ta nói hết câu, Lăng tướng quân đã đạp bà ta ngã xuống đất: “Làm đi.”
“Tướng quân đừng mà... a a tránh ra... tránh ra...Lăng tướng quân dừng lại ở cửa, lấy trong áo ra một phong thư rồi đưa cho hạ nhân: “Đem đến Kiệt vương phủ giao cho tiểu thư.
Ác giả ác báo, Trần thị sống nhiều năm trong phủ, làm không ít việc ác. Chỉ không ngờ hình phạt bà ta áp dụng cho những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cung-nhau-song-lai/3620606/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.