“Được, ngươi muốn yên bình chứ gì?”
Hoàng thượng ra lệnh: “Người đâu, thu lại binh quyền của Kiệt vương. Cho Kiệt vương phủ đóng cửa một tháng suy ngẫm về lỗi lầm của mình.
Thẩm Ngữ Yên quay sang nhìn Kiệt vương mím môi, chàng liền nắm tay nàng vỗ vỗ an ủi: “Không sao hết, có ta ở đây.”
Trên đường quay về, mùi tanh của máu bốc ra từ người của Kiệt vương xộc lên mũi của Thẩm Ngữ Yên khiến nàng không nhịn được mà dùng tay che mũi. Trạch Hạo Hiên thấy hành động của nàng, sắc mặt liền tối đi, chàng nhích người xa ra một chút.
“Điện hạ?”
“Ta biết nàng đang ghét bỏ ta.”
"
Gương mặt nàng thoáng chút hốt hoảng: “Không có, thiếp...
Trạch Hạo Hiên cúi đầu ngậm lấy đôi môi nhỏ của nàng, nụ hôn kéo dài không lâu. Khi chàng thả ra thì nàng đã ngồi trên đùi người kia, Thẩm Ngữ Yên đánh nhẹ lên vai chàng giả vờ giận dỗi.
"Shhhh"
Nghe thấy tiếng rên rỉ của của chàng, Thẩm Ngữ Yên liền trở nên căng thẳng: “Thần thiếp đánh trúng vết thượng rồi sao? Sẽ không chảy máu ra đó chứ, điện hạ người để thần thiếp kiểm tra..”Giọng nói của chàng trầm thấp, bàn tay đang đặt trên ngực bị chàng nắm chặt: “Muốn kiểm tra thì về phủ lên giường kiểm tra.
“Điện hạ, người thật là.”
Biết mình bị lừa, nàng ngồi lại về vị trí cũ, thậm chí còn cách xa chàng một khoảng: “Người chăm sóc vết thương trước đi”
“Ta không sao mà, Ngữ Yên đừng giận.
“Vương phi.”
“Ngữ Yên.”
"Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cung-nhau-song-lai/3620579/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.