Lúc nàng vừa ra khỏi đông cung, liền gặp được Trưởng công chúa đi đến. Phù Dung nhìn thấy nàng liền hớn hở: “Ngữ Yên”
“Công chúa”
“Ta đang muốn đến chỗ của hoàng tổ mẫu, ngươi đi cùng đi”
Nói xong, Trưởng công chúa liền kéo nàng đi. Dọc đường nàng lên tiếng hỏi: “Ngươi đến đông cung có việc gì sao?”
“Là Thái tử phi mở yến tiệc, ta không thể từ chối được”
“Cũng đúng, ngươi không thể ở mãi trong phủ được. Ta nghe nói tứ đệ cùng hoàng huynh đi đến vùng thiên tai rồi sao?”
Lăng Ngữ Yên gật gù: “Đúng vậy, không biết khi nào điện hạ mới quay về"
“Xùy, Ngữ Yên ngươi từ khi nào trở nên bám người như vậy chứ? Người vừa đi ban sáng, bây giờ đã nhớ nhung rồi sao?”
Nghe lời trêu ghẹo của Trưởng công chúa, Lăng Ngữ Yên đỏ mặt phản bác: “Làm sao có thể chứ?”
“Ha ha ha, ngươi đỏ mặt rồi còn chối sao?”
“Công chúa, người không được trêu tả
Trưởng công chúa nhìn gương mặt giận dỗi của nàng, cố nhịn cười: “Đừng giận ha ha, Ngữ Yên”
Thái hậu nhìn hai người vừa đi đến liền nhíu mày: “Hai đứa các con có chuyện gì vui lắm sao? Từ xa ta đã nghe tiếng rồi”
Trưởng công chúa nghe vậy liền phì cười nhìn sang nàng: “Ha ha ha, hoàng tổ mẫu không có chuyện gì đâu”
Thái hậu nhíu mày: “Không có gì mà con cười như vậy sao?”. Sau đó người
nhìn sang Kiệt vương phi đang cúi mặt đứng bên cạnh: “Kiệt vương phi, con nói xem”
Hả? Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cung-nhau-song-lai/3619503/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.