Hầu Gia rươm rướm nước mắt, giọng cũng khàn đi: “Bọn họ không thể hại Dương Nhi, chỉ có thể nhắm vào một mình con”
“A Ông, chẳng phải con có người chống lưng sao? Bọn họ cũng không thể hại con được. Bây giờ con cũng rời khỏi đi, họ muốn tiếp xúc với con đã rất khó, huống hồ gì là hại con chứ?”
Trạch Hạo Hiên nghe vậy liền lên tiếng an ủi: “A Ông, sanh tế nhất định bảo vệ nàng thật tốt. Người không cần lo lắng nhiều mà ảnh hưởng đến sức khỏe. Có con làm chủ, bọn họ sẽ không dám đâu”
“Sanh tế, Yên Nhi lấy được con đúng là phúc phần của con bé. Ta còn sống thấy được hai đứa hạnh phúc cũng đã yên lòng, đời này của ta có chết cũng không còn gì là hối tiếc nữa”
Lăng Ngữ Yên nghe những lời này mà không kìm được nước mắt: “Ông à, ông không được chết đâu. Ông phải sống với con”
“Khổ quá đi, nhóc con đừng có khóc. Ông sống với con là được rồi chứ gì? Ta để người đời gọi mình là yêu quái cũng phải sống với con có chịu chưa?”
Lúc này nàng mới sụt sùi lau nước mắt, nghẹn ngào lên tiếng: “Người đã hứa rồi đó, không được thất hứa đâu”
Trạch Hạo Hiên nhìn nàng không kìm được mà khẽ cười. Thì ra nương tử của chàng cũng còn một mặt ngốc nghếch đáng yêu như thế này.
“Bịch bịch bịch”
Trước cửa truyền đến tiếng bước chân, Trạch Hạo Hiên quay người thì nhìn thấy vài nam nữ đang hối hả đi đến, trên mặt người nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cung-nhau-song-lai/3618063/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.