Màn đêm buông xuống, sau khi dùng xong bữa tối hai người liền đến hành cung.
Vì là đi thám thính sự tình nên Lam U Niệm phá lệ đổi một bộ váy dài giao lĩnh màu đen, vạt áo ngắn phối vàng nhạt, ở giữa buộc đai lưng thêu hoa thuỷ tiên, cao quý ưu nhã, trong thanh lệ không mất uyển chuyển hàm xúc, khiến người ta hai mắt toả sáng. Từ lúc biết nàng hắn đều thấy nàng mặc bạch y, hôm nay là lần đầu tiên nàng mặc y phục khác màu, nếu nói bạch y khiến nàng tràn ngập tiên khí, khi khoác hắc y lập tức trở nên thần bí, đẹp đến kinh người.
Phong Dực Hiên cũng đã đổi y phục, hiện tại ở U Niệm các treo không ít y phục của hắn, may mắn người ở đây đều có thể tin được, nếu không để người ta biết hai người hàng đêm ở cùng một phòng, dù không xảy ra chuyện gì Lam U Niệm cũng sẽ bị người ta trách mắng.
Nàng từ sau tấm bình phong đi ra hai mắt sáng lên nhìn Phong Dực Hiên, tóc hắn buộc cao, một thân y phục đen phác hoạ dáng người cao lớn, đồng thời cũng phụ trợ cho làn da bạch ngọc, đôi mắt bắn ra hào quang, phảng phất như biến thành một người khác, khí chất hoàn toàn khác biệt lộ ra chút lười biếng, nhưng lại nhanh nhẹn như báo.
"Niệm Niệm, sau này ta sẽ chuẩn bị cho nàng thật nhiều y phục sặc sỡ có được không?" Phong Dực Hiên kéo Lam U Niệm đến bên cạnh, vuốt ve má nàng.
Nhất thời, nàng cũng hiểu ý hắn. Quả thật từ khi đến dị thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cuc-sung-minh-vuong-phi/998456/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.