"Chủ tử, hôm nay Quỷ Ngũ có đến xin nghỉ một ngày." Ám Nhất đến trước mặt Phong Dực Hiên bẩm báo.
"Đi nơi nào?" Phong Dực Hiên thưởng thức ly rượu trong tay, chẳng biết tại sao trong lòng lúc nào cũng vô cùng khẩn trương và đau đớn.
"Nghe nói đến chỗ Lam cô nương, có cần thuộc hạ bắt hắn về không?" Ám Nhất hỏi.
Phong Dực Hiên cảm thụ đau đớn ở ngực, khẽ thở ra một hơi: "Không cần!" Chắc là tâm tình Niệm Niệm đang không tốt, vả lại hắn có thể nhìn ra nàng rất tín nhiệm Quỷ Ngũ cho nên cứ để hắn ở cạnh nàng cũng tốt.
Lam Kiến Quân đứng dậy, cảm tạ mọi người: “Bổn tướng quân cảm tạ mọi người đã tới tham gia thọ yến, hôm nay bổn tướng muốn tuyên bố một chuyện vui.” Mọi người cực kỳ tò mò, hôm nay nhận lời mời tham gia thọ yến chứ không có nhận được tin tức gì khác, bây giờ Lam tướng quân nói như vậy xem ra là đã sớm có quyết định, không biết là chuyện vui gì.
Lam Mặc Huyền và Hoa Mộc Khuynh có chút căng thẳng, có chút kích động. Hắn kéo tay nàng nắm thật chặt, nhìn nàng cười khẽ như tiếp thêm động lực.
Đám người Hà Sơ Dương ái muội nhìn bọn họ, hai người đều là bằng hữu, nhìn họ có thể đến với nhau là việc vô cùng tốt đẹp.
"Mặc Huyền, Mộc Khuynh lại đây!" Lam Kiến Quân vẫy tay gọi hai người, mọi người vừa nhìn liền hiểu đôi chút những vẫn có chút thắc mắc, dù nàng là phận Quận chúa nhưng không có thế lực và chỗ dựa, tình tình nóng nảy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cuc-sung-minh-vuong-phi/998408/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.