Editor: Mèo_Moon
Beta: Bộ Yến Tử.
_____________
Không biết từ lúc nào, mặt trời đã lên cao, ánh sáng dịu dàng chiếu vào Lam phủ, nắng sớm rất thanh nhã, không có hơi thở của ồn ào, làm người khác cảm thấy tinh thần rất thoải mái, dễ chịu. Lam U Niệm đứng trên lầu nhìn bao quát khung cảnh Lam phủ vào trong mắt.
"Lam Khúc." Lam U Niệm nghiêng đầu hỏi nàng: "Kiệu của An phủ đã tới chưa?"
"Vẫn chưa đến ạ, chỉ có điều đã rời khỏi An phủ!" Lam Khúc báo lại tin tức mình biết được cho tiểu thư nghe.
"Hừ! An phủ kia làm rất tốt, chỉ phái kiệu nhỏ cùng mấy kiệu phu còn có một tên thị vệ đến đón Lam Chi, không biết sau khi An di nương biết được có nổi giận hay không?" Lam Vũ hả hê nói, khi gia đình giàu có cưới tiểu thiếp, nếu như người thiếp đó được sủng ái chắc chắn sẽ phái cỗ kiệu lớn còn có một đội đón dâu hơn nữa còn có bà mối, đó mới là lễ nghi cơ bản khi cưới tiểu thiếp.
"Nếu chỉ mới như thế mà tức giận thì không còn là An di nương rồi." Lam U Niệm thu hồi ánh mắt đang ngắm bình minh, đi vào phòng: "Lòng dạ nữ nhân này độc ác hơn người thường nhiều, huống chi không phải bây giờ bà ta vẫn còn hai đứa con, một nam một nữa sao?"
"Ý tiểu thư là..." Lam Khúc vừa bày trí đồ ăn sáng vừa hỏi.
"Không vội, từ từ sẽ đến." Trên gương mặt tuyệt mỹ chưa mang mạng che mặt của Lam U Niệm tỏa ra hơi thở vô cùng lạnh lẽo, trước kia An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cuc-sung-minh-vuong-phi/998369/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.