Editor: Bộ Yến Tử - Diễn Đàn
______________
Trương Lâm đánh xe, đi theo bên ngoài xe ngựa còn có hai thị vệ ở U Niệm các, ngồi trong xe ngựa cùng Lam U Niệm chính là Lam Khúc và Lam Vũ.
"Tiểu thư, có phải Hà Thái phó vô cùng nghiêm khắc không?" Mặt Lam Vũ giống như ngốc ra, thỉnh thoảng hơi động một chút, nghĩ tới lát nữa tiểu thư nhà mình sẽ gặp ngoại công, cho nên có chút kích động nho nhỏ. Dù sao thì Hà Thái phó cũng là thân nhân mà tiểu thư nhận định, khác với Lam Kiến Quân.
"Thế nào? Xem qua là một người rất bảo thủ, nhưng là một trưởng bối rất tốt!" Lam U Niệm nhớ tới biểu hiện đêm đó của ông ngoại, quả thực không kém cạnh cùng sư phụ. Lam U Niệm cảm thấy nếu như sau này sư phụ đến kinh thành, có thể để ông làm quen với ông ngoại một phen, nhất định hai người bọn họ có thể làm tri kỷ.
"Nói đến vị Hà Thái phó này, ông là người duy nhất quan tâm tiểu thư nhiều năm qua." Lam Khúc không khỏi có phần xúc động, nàng đã từng cho rằng tất cả mọi người đều vứt bỏ tiểu thư, đến cuối cùng mới biết hóa ra mọi người đều không biết tiểu thư đã mất tích, đây mới là chuyện đáng giận nhất.
Xe ngựa đột nhiên ngừng lại, bên ngoài truyền đến thanh âm đao kiếm chạm nhau, Lam U Niệm xuống xe ngựa thì nhìn thấy xe ngựa đi đến một ngõ hẻm không có bóng người, mà người dây dưa một chỗ với Trương Lâm là Ám Nhất, ám vệ bên cạnh Phong Dực Hiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cuc-sung-minh-vuong-phi/998346/chuong-49-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.