*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Bộ Yến Tử -
Xuyên qua màn che màu trắng, có thể nhìn thấy chiếc giường điêu khắc trắng. Chếch đối diện giường là bàn trang điểm khảm nạm hoa văn con đồi mồi*, rất là lộng lẫy không ai bằng, tươi đẹp rực rỡ lóa mắt. Vách tường hai bên bàn trang điểm phân biệt treo hai bức thêu tơ tằm, hai bức đều là thêu Mạn Châu Sa Hoa màu đỏ, trong sắc trắng càng làm nổi bật đóa hoa xinh đẹp rung động lòng người. Bên trái căn phòng dùng một cái bình phong tách ra, nhưng vẫn mơ hồ có thể nhìn thấy một cây cầm và một cây đàn tì bà.
Lam U Niệm mặc một bộ quần lụa mỏng màu trắng ngồi cạnh cổ cầm, đang dâng hương rửa tay, chuẩn bị đàn một khúc.
"Tiểu thư." Lam Phong với gương mặt lạnh lùng đứng ngoài bình phong, lúc bình thường khi tiểu thư yên tĩnh đánh đàn nếu như bọn họ không có chuyện gì quan trọng sẽ không quấy rầy, đều ở bên cạnh yên lặng lắng nghe tiếng nhạc đẹp đẽ.
"Vào ngồi đi." Thanh âm trong trẻo mềm mại từ bên trong bình phong truyền đến, bốn người đều ngoan ngoãn đi vào, từng người ngồi vào trong góc.
"Như thế nào?" Lam U Niệm để xuống tâm tư chuẩn bị đánh đàn, nhìn bọn họ. Lam Vũ che giấu không được tâm tư, mắt dường như sắp bốc hỏa, mặc dù đám người Lam Phong cùng bình thường không có gì sai biệt, nhưng Lam U Niệm vẫn nhìn ra được trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cuc-sung-minh-vuong-phi/998321/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.