Editor: Bộ Yến Tử -
Lam U Niệm thẫn thờ nhìn mọi thứ trước mắt, trước mặt là một cái bàn làm từ gỗ đàn hương được chạm khắc hoa văn bất đồng tinh tế tỉ mỉ, khắp nơi lưu chuyển cảm giác dịu dàng nhẵn nhụi. Xuyên thấu qua cửa sổ có thể nhìn thấy một mảnh cảnh sắc kiều diễm bên ngoài, núi nhỏ trùng điệp chập chùng, ao nhỏ, ngó sen màu xanh, hoa hồng phấn. Thỉnh thoảng có người từ bên ngoài băng qua, tiếng bước chân lại nhẹ vô cùng, tiếng nói chuyện cũng nhẹ vô cùng, nhưng vẫn có thể nghe ra đó là năm vị nam tử vừa mới đi vào.
Lam U Niệm biết chính xác là cô đã chết, hẳn là thuộc về cái loại tử vong bầm thây vạn đoạn, khi đó cũng không có cảm giác đau đớn, nhưng trong lòng lại thống khổ như đao cắt, coi như là hiện tại trái tim cũng đau đớn mơ hồ.
Trong đầu truyền đến ký ức vụn vặt, đột nhiên một đoạn ngắn ký ức tràn vào đầu khiến đầu óc Lam U Niệm đau đớn dị thường, cuộn tròn trên giường, Lam U Niệm chịu đựng đau đớn ở đầu tiếp nhận ký ức của thân thể này.
Lam U Niệm bất chấp mồ hôi vã ra trên trán tiêu hóa ký ức mới nảy sinh trong đầu, thân thể này tên là Lam U Niệm, cùng tên với cô, không biết có phải là duyên phận xâu xa hay không.
Lam U Niệm, đích nữ Lam tướng quân Phong Quốc, cũng là con gái nhỏ nhất của Lam tướng quân. Phụ thân Lam U Niệm tên là Lam Kiến Quân, Đại tướng quân rất được hoàng thượng Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cuc-sung-minh-vuong-phi/998303/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.