Việc kinh doanh của Tô ký ngày càng tốt, xưa có những chuyện khiến cha con Tô Thần bận tới luống cuống tay chân, nay Lý Đạt Phát và Tô Trân chỉ cần bỏ chút công sức là giải quyết được. Ví dụ như việc mua nguyên liệu, trước đây cho dù Tô Thần mặc cả đau miệng, người bán cũng không hạ giá cho chút nào, nay Tô Trân chỉ cần hai ba câu đã khiến ông chủ đó giương cờ hàng, những chuyện thượng vàng hạ cám càng không cần đề cập. Khi nhận được lời cảm tạ của Tô Thần, Tô Trân chống nạnh tự hào, vẻ đắc ý của bà khiến Lý Đạt Phát trợn trắng mắt nhìn. Hôm sau, thấy bà chủ cũ của mình tham khảo hàng hóa trong chợ một vòng, quay ra đến cổng thì mặt đầy ý cười, Tô Thần đã phục sát đất.
Có vợ chồng Lý Đạt Phát đỡ đần, Tô Thần lại có nhiều thời gian rảnh hơn, thường thường bị Tô Kiến Quân đuổi tới trường, Tô Thần ngoài miệng không nói gì nhưng trong bụng nhủ thầm, hiện tại mấy thứ nhà trường dạy thì trước đây cậu đều đã học qua, nhờ công việc kiếp trước, không biết chừng năng lực thực tế của cậu hiện tại còn hơn cả các giáo sư trong trường ấy chứ! Bắt cậu ngồi cả ngày ở đó chịu tội sao? Nhưng những lời này cậu mà dám nói trước mặt cha cậu, có khả năng ông tử hình cậu luôn. Cho nên gần đây “công tác” của cậu thường là trốn Tô Kiến Quân. Cảnh tượng cha con vờn nhau như mèo vờn chuột thường khiến vợ chồng Lý Đạt Phát cười gập cả lưng.
Sau, Lý Đạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-to-than-dich-hanh-phuc-sinh-hoat/74958/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.