Lưu Triêu Minh, một trong những nhà chế tác âm nhạc hàng đầu Hoa quốc, năm nay bất quá mới hơn sáu mươi tuổi nhưng trong tay từng đẩy ra hơn mười lăm đĩa nhạc truyền kỳ, bốn mươi bảy đĩa bạch kim cùng với vô số đĩa nhạc kinh điển.
Ca khúc ông viết chính là phù hợp cho mọi người, ngay cả loại đồ cổ như Sở Ngôn cũng hay nghe ca khúc của ông. Ngay khi nghe nói ‘Chu kỳ’ cũng có sự chỉ đạo của Lưu lão, trong lòng Sở Ngôn là có chút sửng sốt, sau đó càng là chuẩn bị đầy đủ tư thế chào đón quân địch.
Mỗi nhạc sỹ đều sẽ xem ca khúc mình viết ra như con cái mà yêu thương, cho dù Lưu lão không tham gia toàn bộ quá trình soạn nhạc và chế tác ‘Chu kỳ’, thế nhưng vị lão nhân này khẳng định cũng sẽ xem ‘Chu kỳ’ như bảo bối của mình, vì vậy quá trình ghi âm hôm nay chỉ sợ cũng sẽ giống như Lưu lão đã nói, phi thường không dễ.
Bất quá cho dù nói như vậy, thế nhưng khi Sở Ngôn bước vào trong phòng thu chính, mở miệng hát ra âm giai đầu tiên Lưu lão liền có chút sửng sờ. Đợi khi Sở Ngôn hát qua một lần, Lưu lão trầm tư một lát, nói: “Cũng không tệ lắm, lúc vừa vào điệp khúc phải hát rõ chữ hơn chút nữa, còn đoạn cuối điệp khúc thanh điệu kéo có hơi dài, phải chú ý.”
Trong phòng thu ánh sáng dìu dịu, Sở Ngôn nhẹ nhàng gật đầu, bắt đầu ghi âm lần hai.
Tiếng hát du dương trong trẻo chậm rãi tràn ra, thanh âm của Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-tinh-te-sung-hon-vong-giai-tri/1316787/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.