Suất chiếu đầu của 《 Tinh quang 》 tại rạp là đúng 0 giờ, mà lượt chiếu tiếp theo là hơn hai giờ sáng. Hơn hai giờ rưỡi, vào lúc này phần lớn mọi người đã đi ngủ, rất nhiều cú đêm cũng không chống đỡ được đến đoạn thời gian đó. Vậy nên nên đối với bất luận rạp phim nào mà nói, từ hai giờ đêm đến bảy giờ sáng chính là giai đoạn vắng khách, cho dù là phim điện ảnh nổi tiếng hơn nữa tỷ suất bán vé cũng không có khả năng đạt đến 100%, tối đa chỉ là 70-80% Thế nhưng hôm nay, toàn thể nhân viên rạp phim đều không ngờ được, sau khi suất chiếu đầu của 《 Tinh quang 》 kết thúc, bỗng nhiên có thật nhiều khán giả vừa từ trong rạp phim đi ra lại lần nữa quẹo về trước khu bán vé, trăm miệng một lời dò hỏi: “Suất kế tiếp của 《Tinh quang 》 còn vé không?!!! “ Nhân viên bán vé bị dọa: “Có… Có.” “Tốt! Cho tôi một vé!” “Tôi cũng muốn một vé!” “Tôi muốn hai vé, tôi và bạn trai đều xem!!!” Có vé không? đương nhiên là có nha! Suất dầu của 《Tinh quang 》 chỉ có 80% ghế đầy, suất thứ hai ngay cả phân nửa suất đầu cũng không tới, nhiều vé như vậy quả thực lãng phí mà! Tuy rằng rạp phim an bày phòng chiếu của 《Tinh quang 》 đều là loại nhỏ, thế nhưng phòng nhỏ đến đâu ít nhất cũng có thể dung nạp vài trăm người, suất chiếu thứ hai nguyên bản còn thừa đại khái hai ba trăm ghế, hiện tại cư nhiên lập tức tiêu thụ hơn phân nữa! Việc đến đây vẫn chưa kết thúc, sau khi nhân viên vừa đưa vé 《Tinh quang 》 cho một thiếu nữ khóe mắt hồng hồng chợt thấy đối phương xoay người cầm điện thoại lên không ngừng lảm nhảm: “A Dung, hiện tại mày còn ngủ à? Ngủ cái gì mà ngủ! Mau đi xem phim của Sở Nghiên Nghiên này! Cái gì? Mày đã đặt trước vé của suất chiếu sáng à? Hiện tại rất buồn ngủ? Mẹ nó, mày đừng hối hận! Ô ô ô ô, tao không để ý tới mày nữa, tao đi xem phim đây!!!” Nhìn mấy ghế ngồi rải rác còn sót lại trên màn hình, nhân viên rạp phim trợn tròn mắt ngơ ngác lẩm bẩm: “… Phim mới của Sở Nghiên Nghiên? Phim của Sở Ngôn sao? Chẳng lẽ là 《Tinh quang 》? Này?! Thực sự cảm động đến như vậy?!!!” Tình huống tương tự đã phát sinh tại rất nhiều rạp chiếu phim trên Hoa quốc. Sau suất chiếu đầu tiên, một đám khán giả gào khóc đi ra khỏi phòng chiếu, có rất nhiều người thét to ‘Không được, ta phải nhanh chóng về nhà lẳng lặng cảm nhận, đợi ngày mai quay lại xem lần hai’, lại có rất nhiều người trực tiếp vừa khóc vừa quay đầu mua vé suất chiếu thứ hai, thậm chí là suất thứ ba cũng không bỏ sót! Đáng thương cho các nhân viên bán vé, bọn họ vì thủ vững cương vị công tác nên cũng không thể đi xem một cái bộ phim này rốt đã kể câu chuyện như thế nào, thế nhưng bọn họ đã sớm bị biểu hiện của khán giả làm sợ đến ngây người. Thật ra một bộ phim điện ảnh có thể tạo ra hiệu ứng kinh khủng như vậy không phải không tồn tại, chỉ là suốt cả năm cũng không nhất định có được vài bộ! Chẳng lẽ 《Tinh quang 》 đúng là xuất sắc đến trình độ này? Cảm động phát khóc?! Nếu như nói, tại rạp phim, tất cả phòng chiếu của 《Tinh quang 》 đều xuất hiện thanh âm nức nở rấm rức, như vậy trên mạng, sau khi suất chiếu đầu tiên kết thúc, những trang bình luận điện ảnh lớn nhất Hoa quốc đều không xuất hiện bài cảm nhận nào về 《Tinh quang 》. Tròn mười lăm phút trôi qua, cư nhiên không ai vì 《Tinh quang 》 viết một bài bình luận điện ảnh, việc này khiến cho một ít cư dân mạng không đi xem phim thở dài cảm khái: “Hiện tại quả thực là thời kỳ đóng băng của phim văn nghệ mà!” Suất chiếu đầu tiên đã kết thúc được mười lăm phút, nói thế nào cũng nên có một bài bình luận được thả ra đi? Cho dù phim điện ảnh có nhàm chán hơn nữa, khiến người buồn ngủ hơn nữa dù sao cũng phải có người cho chút điểm, viết vài trăm tự phỉ nhổ ‘Quả thực là một bộ phim nhảm’ chứ không phải loại tình huống vắng lặng đến có thể giăng lưới bắt chim như vậy. /Đại khái là do người xem suất đầu của 《Tinh quang 》 quá ít đi. Ây da, tôi cũng là dự định đến sáng mới xem, buổi tối thực sự quá mệt mỏi. Suất chiếu đầu gì đó, chỉ cần không phải quá mức hâm mộ thì người bình thường sẽ không ai chạy đi xem đi?!/ /Cũng có thể là quá nhiều chỗ muốn chê bai nên suốt mười lăm phút đồng hồ cũng chưa viết xong chăng./ /Phim của Hàn lão đều chỉ dùng để lấy thưởng, phòng vé không cần suy nghĩ. Cho dù có Đinh Thịnh và Lâm Phỉ làm nhân vật chính, lại có độ hot của Sở Ngôn và Bạch Kỳ Nhiên hộ tống thế nhưng phim văn nghệ chính là lạnh, không thể cứu vớt được!/ Những lời như vậy tràn ngập khắp Thiên Võng, thậm chí còn có người đoán rằng đợi đến mai sau khi doanh thu phòng vé ngày đầu của 《Tinh quang 》 được công bố, tình cảnh liệu có phải sẽ trở nên vô cùng thê thảm. Dù sao đã qua lâu như vậy, ngay cả một bài bình luận điện ảnh cũng không nhìn thấy. Ngay lúc thanh âm giễu cợt dần chiếm thượng phong trang bình luận điện ảnh lớn nhất Hoa quốc ‘Lưu Thanh’ chợt xuất hiện một bài bình luận điện ảnh cực dài! Sau khi bài bình luận này xuất hiện, một giây kế tiếp vô số review ngắn mọc lên như nấm, bởi vì số lượng quá nhiều nên hầu như đã tàn sát toàn bộ trang chủ của ‘Lưu Thanh’, khiến khắp nơi đều có thể thấy được bóng dáng của 《Tinh quang 》. Đối với bất kỳ trang web bình luận phim nào mà nói, quy tắc chung chính là phải xuất hiện một bài bình luận dài rồi hệ thống mới cho phép hiển thị review ngắn. Bởi vì review ngắn quá dễ thao túng, chỉ cần vài chữ liền có thể phát ra ngoài, rất thuận tiện cho nick ảo tung hoành. Bất quá, kỳ thực bài bình luận dài cũng không quá yêu cầu số lượng từ, chỉ cần vượt qua hai trăm chữ hệ thống sẽ tự động ghi nhận. Đối với đại đa số khán giả mà nói, hai trăm chữ bất quá chỉ là mười phút ngẫm nghĩ sắp xếp ngôn từ, thậm chí có rất nhiều người quen thuộc với việc bình luận phim, hai phút là có thể thu phục một bài bình luận hai trăm chữ. Vậy nên, sau khi 《Tinh quang 》 công chiếu tròn hai mươi phút lại không có một bài bình luận nào, rất nhiều cư dân mạng đều cho rằng là không ai muốn viết bình luận cho 《Tinh quang 》, lại không ngờ rằng là do bình luận quá dài, phải mất hai mươi phút mới có thể viết xong! 《Tặng người một mảnh ánh sao, đây chính là ái tình của chúng ta》 《Ánh sao cho người, ái tình cho ta》 《Ước định dưới ánh sao, ngọt ngào và bi kịch chưa bao giờ có giới hạn 》 … Từ sau khi bài bình luận dài đầu tiên xuất hiện, những review ngắn cấp tốc được hiện lên, mà hàng loạt những bài bình luận dài khác cũng được phát biểu ra. Mỗi một bài bình luận chí ít cũng có hơn nghìn chữ, thậm chí có rất nhiều bài viết đều biểu thị sự dụng tâm tỉ mỉ cùng với kiến thức sâu rộng của người bình luận. /Nếu như nói tình yêu là một cảm xúc phi thường mộng ảo cố chấp, như vậy đối với nam nữ chính mà nói, bọn họ đã bước lên con đường này không quay đầu lại đi suốt mười ba năm. Từ lần giao hội đầu tiên đến tận mười ba năm sau mới lại gặp nhau lần nữa. Tình yêu của bọn họ là trọn vẹn của không trọn vẹn, đã định trước sẽ mang theo một ít chờ mong lại tiếc nuối, thế nhưng chung quy vẫn là đến được với nhau./ /Lý do để yêu thích Tô Ngọc Quang có rất nhiều, thế nhưng nguyên nhân đơn giản nhất khẳng định là: Cậu quá đơn thuần. Trên thế giới này tình yêu từ lâu đã không còn thuần túy, chỉ là từ đầu tới cuối tình yêu của Tô Ngọc Quang đều được bảo tồn phi thường hoàn hảo. Từ khi bắt đầu yêu thích đến lúc kết thúc, trái tim của cậu chưa bao giờ thay đổi, chính như bức tranh 《Tinh quang 》 mà cậu đã vẽ sau khi chia tay Hứa Dịch Thư vậy, đây là tình yêu của cậu, là trái tim từ thủy tới chung chưa bao giờ sai lệch của cậu./ /Trong bộ phim này, Đinh Thịnh và Lâm Phỉ đã giao cho khán giả một phần diễn dịch vô cùng trọn vẹn, bọn họ chuyển hình phi thường thành công, cũng hoàn mỹ đột phá hình tượng vốn có của bản thân. Thế nhưng người thật sự khiến người xem kinh diễn trong phim tuyệt đối chính là Tô Ngọc Quang do Sở Ngôn thủ diễn, trước kia Sở Ngôn chưa từng nếm thử kiểu nhân vật có trí lực bị cản trở như vậy, thế nhưng màn trình diễn của cậu lại khiến cho mọi người phải tán thưởng đồng thời cảm động đến rơi lệ, phảng phất thực sự làm sống dậy đứa trẻ ngốc của hơn ba trăm năm trước đây. Bất quá, biểu hiện của Bạch Kỳ Nhiên lại không có đột phá gì quá lớn, nói vậy…/ … Bình luận điện ảnh xuất hiện chỉ là khúc dạo đầu, sau suất chiếu khuya, ai cũng không ngờ đến doanh thu của 《Tinh quang 》 cư nhiên một suất cao hơn một suất! Trong đoạn thời gian vắng khách mọi người cam chiụ —— từ hai đến bảy giờ sáng ——《Tinh quang 》 tổng cộng có ba suất chiếu. Suất đầu tỷ số ghế đầy lên đến 97%, suất thứ hai 81%, suất thứ ba cư nhiên đạt đến con số kinh người 99%! Tất cả rạp phim đều bị đám con số thần kỳ này làm cho hoảng sợ, sau khi biết được trên cơ bản những khán giả của suất đầu tiên đều sẽ quay lại xem lần hai, lần ba, thậm chí đặt trước vé cho lần bốn… bọn họ càng là kinh ngạc đến không biết làm sao để hình dung. Mà trên weibo, không gian weibo của Sở Ngôn đã sớm bị người hâm mộ công hãm. /Tiểu thiên sứ QAQ một tiểu thiên sứ thật tốt nha QAQ! Mị vì sao lại tin tưởng Sở Nghiên Nghiên sẽ diễn vai ngốc bạch ngọt chứ!/ /Ta tin tưởng Sở Nghiên Nghiên sẽ diễn ngốc bạch ngọt kỳ thực mới chính là ngốc bạch ngọt đi!!!/ /Trước mặt bé gái không được nói bậy, Tiểu Ngọc chính là tiểu thiên sứ, là tiểu thiên sứ iem yêu thích nhất! Cậu ấy chính là tốt đẹp như vậy, không cho mọi người nói bậy về Tiểu Ngọc. Iem hận chết biên kịch rồi, sao có thể như vậy chứ, vì sao phải nhường Tiểu Ngọc cho kẻ sở khanh kia, tiểu ngọc hẳn là thích iem mới đúng!/ /Lẽ nào mọi người đã quên sao, biên kịch chỉ là cải biên từ lịch sử và hồi ký mà thôi, câu chuyện này vĩnh viễn không thể thay đổi bởi vì nó đã thực sự xảy ra, thực sự phát sinh. Tiểu Ngọc ô ô ô, tiểu thiên sứ Tiểu Ngọc của ta!!!./ Vừa có người nhắc đến bộ phim này là được cải biên từ chuyện có thật trong lịch sử, các fans mới chợt ngỡ ra, rất nhiều mọt phim đều nhanh chóng chạy lên Thiên Võng lần nữa tra tìm tư liệu về đám người Nhan Tinh, Tô Ngọc Quang. Lần này bọn họ xem đến phi thường tỉ mỉ, hoàn toàn không ôm thái độ cưỡi ngựa xem hoa liếc nhìn mà là thành tâm thành ý, phi thường hy vọng có thể tìm hiểu nhân sinh của những con người đó. Cuộc đời của Nhan Tinh quả thực là nhấp nhô gian khó, thế nhưng cuối cùng ông cũng trở thành Thiên vương siêu sao đứng đầu thời đại của mình, còn có thể đến với người tình chung thủy của đời mình, nhận được kết cục tốt đẹp. Thế nhưng Tô Ngọc Quang thì sao? Ông chỉ sống có ba mươi sáu năm. Giữa thời đại mà tuổi thọ trung bình của nhân loại đã lên đến một trăm, ông chỉ sống có ba mươi sáu năm, cuộc đời của ông lúc sinh thời không có khúc chiết gì lớn, cho dù bị cha mẹ vứt bỏ cũng rất nhanh được nhà dượng nhận nuôi, cho dù bị người yêu vứt bỏ ông cũng tựa hồ không chịu bất kỳ ảnh hưởng gì, vẫn có thể vẽ ra những tác phẩm mỹ lệ ấm áp đến như vậy. Thế nhưng, khi mọi người đọc đến phần tư liệu này lại nhịn không được khóc to không ngừng. Bọn họ nhìn bức ảnh của Tô Ngọc Quang mà Thiên Võng lưu lại, che miệng nghẹn ngào. Đó là một thiếu niên có nụ cười ấm áp như mặt trời, mái tóc mềm mại từng sợi rối tung buông xõa, đuôi mắt hiện rõ ý cười cong cong như trăng khuyết. Tô Ngọc Quang ngoài đời thực không tuấn mỹ điệt lệ như Sở Ngôn, thế nhưng bộ dạng của hai người vào thời khắc này giống như đã trọng điệp vào nhau, cũng là nụ cười tương tự, vẻ ôn nhu tương tự, đây nếu không phải là tiểu thiên sứ thì lại là cái gì?! [@SởNgônyan, ở chỗ này, tôi muốn trịnh trọng nói một việc cùng Sở Nghiên Nghiên! Phi thường trịnh trọng! Phi thường phi thường trịnh trọng! Hôm nay là lần thứ năm tôi đi xem《Tinh quang 》, mỗi lần xem lại đều có thể phát hiện những manh mối nhỏ trước đó bỏ sót. Lần đầu tiên tôi cho rằng Tiểu Ngọc thực sự là không hiểu, cho dù cậu bỏ ra nhiều như vậy, cậu chỉ cần nhìn thấy kẻ sở khanh kia hạnh phúc là tốt rồi. Nhận tri này khiến tôi thực sự vì cậu mà thương tâm, vì cậu mà phi thường phi thường đau xót. Lần thứ hai, tôi phát hiện Tiểu Ngọc thực sự có hiểu, nếu không cậu cũng sẽ không vẽ ra 《Tinh quang 》. Lần thứ ba, tôi phát hiện khi Tiểu Ngọc vỗ tay trong hôn lễ, đó căn bản không phải là vỗ tay! Cậu đang cười thế nhưng trong lòng lại rơi lệ, cậu căn bản không hề vui vẻ! Con mẹ nó, rốt cuộc ai có thể nói ‘Người hài lòng ta liền hài lòng, đó mới thực sự là tình yêu’ chứ? Đó tuyệt đối là thánh nhân! Nếu như biết được người mình thích từ nay về sau đều sẽ không gặp lại mình, ai còn có thể cười được? Thế nhưng Tiểu Ngọc đang cười, cậu là đang cố tỏ vẻ vui cười! Lần thứ tư, tôi phát hiện Tiểu Ngọc từ đầu tới cuối chỉ rơi nước mắt một lần, đó chính là khi Hứa Dịch Thư trách cứ cậu, mắng cậu là kẻ ngốc. Thế nhưng khi Hứa Dịch Thư rời khỏi cậu, cậu lại không khóc, khi tên vô liêm sỉ Hứa Dịch Thư kia khi dễ cậu cậu một lần cũng chưa từng khóc! Vì sao? Bởi vì cậu chính là yêu tên sở khanh kia đến như vậy đấy! Lần thứ năm cũng là lần sau cùng, tôi nhìn rõ được phần thuyết minh bên dưới bức họa kia. Bức họa kia là 《Tinh quang 》, tôi vẫn luôn biết đó là tác phẩm của Tiểu Ngọc, thế nhưng tôi lại thấy được một dòng này bên dưới bức họa —— (Tô Ngọc Quang: 2667 -2703). Ba mươi sáu tuổi! Chỉ có ba mươi sáu tuổi! Vì cái gì Tiểu Ngọc tâm tư đơn thuần chỉ sống được đến ba mươi sáu tuổi? Vì sao? Bởi vì cậu một mực tưởng niệm Hứa Dịch Thư! Cậu đang nhung nhớ tên cặn bã kia, cậu vì người kia bỏ ra hết thảy, vì người kia hậm hực mà tráng niên mất sớm! Khóc mù và gì gì đó cũng không cần nói, ở nơi này tôi chỉ muốn nói một câu với Sở Nghiên Nghiên, từ đầu tôi đã không tin anh sẽ diễn một vai ngốc bạch ngọt! Tôi vốn không tin! Thế nhưng, có một câu tôi đã nhịn thật lâu, nếu không nói ra tôi sẽ nhịn chết —— Sở Nghiên Nghiên ngược ta trăm nghìn lần, ta vẫn yêu Sở Nghiên Nghiên như ngày đầu!!! Sở Nghiên Nghiên, anh nhất định phải diễn xuất càng nhiều nhân vật hay hơn nữa, phải sống hạnh phúc hơn nữa! Em vĩnh viễn là fans trung thành của anh!!!]
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]