Bên trong hội trường, lễ trao giải đã tiếp tục theo lệ thường. Tiếng vỗ tay như sấm vang khắp không gian, Kim phượng hoàng tùy theo xoay quanh giữa thính phòng, rắc từng đạo kim phấn rực rỡ. Thanh âm ngọt ngào của MC cất lên, tuyên bố nghi thức trao giải tiếp tục cử hành. Giữa tiếng nhạc rộn ràng, cho dù hàng ghế khách quý có vài chỗ trống vắng cũng không khiến người khác để ý. Bất quá việc vị trí chính giữa hàng đầu tiên là trống không lại khiến không ít người ngạc nhiên trong chớp mắt, thế nhưng cũng không ai nghĩ nhiều, nhanh chóng đã chú tâm vào lễ trao giải. Mà bọn họ tự nhiên cũng không biết, ngay bên ngoài dãy hành lang, dưới khúc quanh chật hẹp của cầu thang, người đàn ông cao ngất tuấn lãng nọ đang gắt gao đem một thiếu niên chế trụ trên vách tường không thể cử động. Không gian nhỏ hẹp, cảm xúc ám muội nhảy nhót chậm rãi sinh sôi, Sở Ngôn ngẩng đầu lên cũng không thể nhìn rõ nét mặt của Hạ Bách Thâm, nhưng lại luôn cảm thấy đối phương là đang mỉm cười. Loại việc tự làm kẻ trộm lại tri hô bắt trộm này, Hạ Bách Thâm tựa hồ vẫn làm rất tốt. Giống như ngày hôm nay, rõ ràng là hắn tận lực khống chế không quan tâm đến ánh mắt của Sở Ngôn, sau đó còn cố ý đứng dậy đi đến nơi này chờ y đuổi theo, thế nhưng ở trong miệng Hạ Bách Thâm lại biến thành Sở Ngôn theo đuôi hắn. Sở Ngôn thử giật giật cổ tay nhưng cũng không có ý giãy dụa, y cũng không muốn biểu hiện ra bộ dạng thất kinh, vì vậy liền nương tư thế này tựa vào tường, ngẩng đầu lên hỏi: “Hạ tiên sinh, anh biết hôm nay cúp Kim Phượng đã làm thành bộ dáng thế nào chứ?” Từ những lần trò chuyện trước, Hạ Bách Thâm đã sớm hiểu rõ người thiếu niên trước mặt rốt cục có bao nhiêu nhanh mồm dẻo miệng. Vì vậy giờ khắc này, hắn tuyệt đối không vội trả lời mà dùng ánh mắt mang theo hàm ý nhìn Sở Ngôn, qua một lát mới thử hỏi ngược lại: “Phượng Hoàng?” Sở Ngôn lập tức bày ra bộ dạng kinh ngạc: “Ồ, ngài còn biết là Phượng hoàng sao? Tôi còn tưởng rằng ngài sẽ nói đó thành gà cảnh chứ. Chỉ gà nói vịt, đổi trắng thay đen và gì gì đó không phải ham mê của Hạ tiên sinh sao?” Hạ Bách Thâm không biết đã bị trào phúng bao nhiêu lần lại chẳng hề tức giận, trái lại còn cúi đầu bật cười. Hắn híp mắt lại, nói: “Em cả ngày đều thích châm chọc tôi như vậy, không sợ tôi làm ra chuyện gì bất lợi với em sao? Tỷ như… phong sát?” Sở Ngôn khẽ cười nói: “Anh sẽ làm sao?” Hạ Bách Thâm nói: “Sẽ không, chí ít tôi sẽ không làm chuyện này với vợ của mình.” Nhiệt độ ấm áp từ trên cổ tay truyền tới, Sở Ngôn còn có thể cảm nhận được nhiệt khí từ miệng đối phương phả tới, Sở Ngôn nghiêm túc nhìn người đàn ông trước mặt, sau một lúc lâu mới bình thản nói: “Tôi không phải vợ anh.” Hạ Bách Thâm hơi ngẩn người, không hề mở miệng. Sở Ngôn chậm rãi cong môi, thanh âm chợt cất cao: “Ông đây là chồng của anh!” Vừa đứt lời, Sở Ngôn liền bứt người muốn rời đi thế nhưng lại bị Hạ Bách Thâm nhanh chóng khống chế. Khi lần nữa bị giam cầm giữa cơ thể của đối phương và vách tường, Sở Ngôn ngước mắt định chất vấn, thế nhưng khi ánh mắt rơi vào đôi mắt sâu thẳm của Hạ Bách Thâm thì thanh âm chợt ngừng lại. Khí tức cường đại lãnh đạm nhẹ nhàng lan tràn, loại hormone xa lạ mê người này khiến kẻ khác không nhịn được mê muội mù quán, mà ngay cả Sở Ngôn cũng cảm thấy trái tim của mình đang đập vô cùng mạnh mẽ trong lồng ngực. Đợi đến khi y lấy lại được sự tập trung mới phát hiện, tựa hồ trái tim đối phương cũng đang đập rất nhanh. Vòm ngực cả hai áp sát vào nhau, cự ly không quá 10cm, Hạ Bách Thâm một tay ấn Sở Ngôn trên tường, một tay giữ tay phải của y, thuận tiện khoát lên hông hắn. Hai người vẫn duy trì động tác này nhìn nhau một hồi, chợt nghe Hạ Bách Thâm cười nhẹ, nói: “Hóa ra em để ý vấn đề này?” Sở Ngôn nhướn mày: “Thế nào?” Hạ Bách Thâm hơi cong môi mỏng, nói: “Không có gì, hôn thú mới tôi đã gọi trợ lý Lâm xử lý tốt, nếu em đồng ý có thể ký tên và ấn vân tay lên. Biết đâu em sẽ phát hiện, em bất ngờ trở thành chồng rồi.” —— Đây tuyệt đối là nói dối! Kỳ thực Hạ Bách Thâm cũng không căn dặn chi tiết về việc cải biến tính chất hôn thú, vì vậy trợ lý Lâm cũng chỉ dựa theo hôn thú khác phái chỉnh sửa lại một phần. Bất quá, thỉnh thoảng nói dối cũng có thể xem như tình thú, chí ít đối với Hạ Bách Thâm mà nói, nếu thiếu niên kiêu ngạo này tình nguyện ký tên, vậy hắn cũng không ngại lại chuẩn bị thêm một phần hôn thú theo mẫu đồng tính. Dù thế, đúng như dự liệu của Hạ Bách Thâm, Sở Ngôn tuyệt đối không có khả năng bỏ qua cơ hội dùng cái tên ‘Ẩn Danh’ kia đến trào phúng hắn. Chỉ thấy khóe miệng thiếu niên hơi giương, mắt mày thanh tú cũng cong cong, Sở Ngôn hơi nghiêng đầu, ngọn đèn duy nhất rọi được vào nơi này phủ lên đồng tử màu trà nhạt, phản xạ quang mang mỹ lệ mê đắm. Sở Ngôn chậm rãi cất tiếng: “Không ký.” Người đàn ông híp mắt lịa hỏi: “Không ký?” Sở Ngôn trịnh trọng lặp lại lần nữa: “Không ký.” Một giây tiếp theo, Hạ Bách Thâm chợt nghiêng người về phía trước, hôn lên đôi môi đang nhếch lên nọ. Đây không phải lần đầu hai người hôn môi, thậm chí có thể nói cũng không phải lần thứ hai. Rõ ràng quan hệ của hai bên vẫn chưa định ra, phần hôn thú kia Sở Ngôn cũng không thừa nhận, thế nhưng lần hôn thứ ba này y chỉ hơi phản kháng một chút, sau đó liền chuyển thành phối hợp tiến công lẫn nhau. Nụ hôn đầu tiên thoáng qua liền dừng, nụ hôn thứ hai nhẹ nhàng hời hợt, mà lần thứ ba này, thô bạo điên cuồng. Trong khoảng trống chật hẹp, hai người dùng sức hôn đối phương, ai cũng không chịu lui lại một bước, tiếng môi lưỡi va chạm quanh quẩn giữa không gian, may mà có tiếng nhạc đinh tai nhức óc trong hội trường che đậy mới không có vẻ đặc biệt rõ ràng. Chỉ là phía sau bức tường, người của cả thinh hệ đều đan quan sát trực tiếp truyền hình Lễ trao giải Kim Phượng, bên này bức tường, đầu lưỡi của người đàn ông di chuyển qua lại cạy mở hàm răng của thiếu niên, tùy ý trao đổi nước bọt trong khoang miệng. Đầu lưỡi thám hiểm từng tấc da thịt mềm mại, đôi môi từ lâu đã bị mút vào đến đỏ rực sáng bóng, Sở Ngôn không cam lòng tỏ ra yếu kém công phá khoang miệng của Hạ Bách Thâm, hai người anh cường tôi đoạt tranh giành từng tấc đất lãnh thổ vô cùng căng thẳng, đồng thời cũng không có một chút ý tứ muốn dừng lại nào. Bàn tay Hạ Bách Thâm đang đặt trên eo Sở Ngôn nhẹ nhàng vuốt ve, nhiệt độ dần dần tăng lên, ở nơi đầy rẫy hắc ám bị thế giới vứt bỏ này, tình dục trong mắt hai người chậm rãi dâng cao, cự ly cũng càng lúc càng gần, mãi đến khi trong hội trường vang lên tên của nữ diễn viên đạt giải ‘Nữ phụ truyền hình xuất sắc nhất’. Sở Ngôn chợt thanh tỉnh, Hạ Bách Thâm cũng khẽ chau mày, hai người cùng lúc kết thúc nụ hôn này. Tiếng thở dốc ồ ồ vang vọng khắp khoảnh tối, đôi môi đỏ rực căng mọng của Sở Ngôn cũng gần như vỡ ra, Hạ Bách Thâm khẽ siết hông thiếu niên, thấp giọng nói: “Ngôn Ngôn, thật đáng tiếc, em nên đi nhận giải thưởng của mình rồi.” Sở Ngôn chậm rãi ổn định hơi thở, hỏi: “Anh biết tôi sẽ nhận được giải?” Hạ Bách Thâm nghe vậy, ý cười trong mắt càng tăng, thế nhưng lại giả vờ thành bộ dáng kinh ngạc: “Tôi có biết sao?” Sở Ngôn cũng không để ý đến anh ta, xoay người sửa sang những nếp gấp trên lễ phục, Sở Ngôn lại xử lý ánh nước trên môi một chút, tuy rằng y chưa từng yêu đương thế nhưng đã diễn không ít cảnh hôn, làm sao có thể khiến môi mình trở về trạng thái bình thường trong thời gian ngắn nhất y cũng có chút kinh nghiệm. Chỉ là… những cảnh phim kia chưa từng kịch liệt như vậy, cũng chưa từng khiến y sản sinh dục vọng như lúc này. Khi nữ diễn viên trong hội trường chuẩn bị kết thúc diễn văn nhận thưởng, Sở Ngôn bước tới trước ranh giới góc khuất, y dừng bước, chợt xoay người nhìn về phía Hạ Bách Thâm vẫn đang đứng ở vị trí bí mật gần đó, cười hỏi: “Hôm nay anh đến đây là vì muốn chúc mừng tôi nhận giải thưởng sao?” Hạ Bách Thâm hơi ngơ ngẩn, sau một lúc lâu mới cười nói: “Ừ, chúc mừng em thu được giải thưởng.” Sở Ngôn nghiêng đầu nhìn về phía Hạ Bách Thâm, tóc mái trên trán theo động tác ngã rạp về một bên, lộ ra da thịt trắng mịn. Hai người nhìn nhau trong chốc lát, thật lâu cũng không ai mơ rmiệng, đợi đến khi nữ diễn viên kia thực sự phải xuống sân khấu, Sở Ngôn lại hỏi lần nữa: “Hạ Bách Thâm, quan hệ của chúng ta rốt cuộc là như thế nào?” Ngữ điệu của thiếu niên vô cùng bình thản, mỗi âm tiết đều rất chậm rãi, trịnh trọng nghiêm túc. Đôi mắt đen kịt thâm thúy của Hạ Bách Thâm hiện lên một tia ám quang, hắn nhìn thiếu niên trước mặt một lúc lâu, cười nhẹ hồi đáp: “Em là vợ của tôi cũng là chồng của tôi, từ góc độ luật pháp mà nói… em là người có trách nhiệm và nghĩa vụ trở thành bầu bạn của tôi.” Nghe được đáp án này, Sở Ngôn chỉ khẽ nhếch khóe môi không trả lời, xoay người rời đi, ngay lúc. Ngay lúc y ngồi xuống vị trí của mình, giải ‘Nam phụ xuất sắc nhất’ cũng bắt đầu công bố. Ti Tích, Chử Thần… cùng với ba ứng viên khác xuất hiện trên màn ảnh giải lập, khách quý trao giải mặc lễ phục đi ra từ hậu trường, mở phong thư kết quả, lấy ra mảnh giấy trân quý kia, lớn tiếng tuyên bố: “Người đoạt giải ‘Nam phụ truyền hình xuất sắc nhất’ trong liên hoan phim Kim Phượng năm nay là —— Sở Ngôn! Chử Thần, Ti Tích!” Dưới ánh sáng của nghìn vạn ngọn đèn hội tụ, trong tầm mắt quan sát của nhân dân toàn tinh hệ, thiếu niên tuấn mỹ xinh đẹp mặc lễ phục hào nhoáng từng bước tiến lên sân khấu. Dưới sân khấu, vô số người đang vì thiếu niên mà vỗ tay. La Tư Hạo, Lăng Kỳ, Tống Xảo, cả đoàn phim《 Ba kẻ lừa đảo 》đều dâng tặng tiếng vỗ tay của mình cho diễn viên trẻ tuổi trước mặt. Diệp Lăng, Nhâm Vân Dao, Quách lão, toàn bộ ekip 《Thịnh Thế 》 cũng nhiệt tình cổ vũ nam 4 nhà mình. Đoàn phim 《Cực quang》 chỉ có Bạch Kỳ Nhiên và Đoạn Tư Nguyên có mặt ở hiện trường, bọn họ cũng mỉm cười tặng cho thiếu niên một loạt tiếng vỗ tay chúc phúc, ngay cả vị Ảnh đế đỉnh cấp Cố Trầm Trạch đang ngồi bên cạnh Bạch Kỳ Nhiên cũng như có chút tâm tư đánh giá thiếu niên đứng trên sân khấu, sau đó chợt đưa tay lên vỗ nhè nhẹ. Mà trong những người này, người đàn ông ngồi vị trí trung tâm hàng ghế đầu tiên không biết đã trở về từ lúc nào. Khi hắn ngồi xống, thiếu niên vừa mới chuẩn bị đọc diễn văn cảm tạ, ánh mắt của Sở Ngôn dừng lại trên người hắn trong một chớp mắt, sau đó ngẩng đầu lên nhìn bao quát cả hội trường hơn năm nghìn chỗ ngồi này. Giữa đại dương light stick[1] hòa cùng sao trời rực rỡ này, có vô số người đang cao giọng gọi tên Sở Ngôn, thậm chí có không ít bảng đèn ‘Sở Nghiên Nghiên’ đều đang được các fans cố sức đưa lên cao, tạo thành khung cảnh nổi bật giữa khán phòng. Những ánh sáng này ảnh ngược vào đôi mắt trong suốt của thiếu niên, phảng phất nhuộm ra một mảnh hải dương lấp lánh tinh quang. Sở Ngôn ngưng mắt chăm chú nhìn vào cảnh sắc xinh đẹp này hồi lâu, sau đó mở miệng nói: “Tôi rất thích Chử Thần cũng yêu thích Ti Tích. Tôi thích tinh thần cao ngaoọ bất khuất của Chử Thần, cũng thích sự yếu đuối kiên cường của Ti Tích. Có cơ hội nhận được hai vai diễn này là việc may mắn nhất của tôi trong năm vừa qua, cũng giống như khi tôi đứng ở nơi này có thể nhìn thấy tinh quang xinh đẹp nhất cả vũ trụ này. Cảm ơn các fans ủng hộ tôi đã có mặt ở đây, cảm tạ đoàn phim 《Huyết chiến》, cảm tạ đoàn phim 《Thịnh Thế 》, càng chân thành cảm tạ các fans và những người đã yêu mến tôi.” Lời nói vừa dứt, tiếng vỗ tay ồ lên như sấm động, giải dupe ‘Nam phụ truyền hình xuất sắc nhất’, cũng là diễn viên trẻ nhất đoạt giải của liên hoan phim Kim Phượng ngang trời suất thế! —————- 1/ Light stick: Gậy ánh sáng, thường là những dụng cụ phát sáng có ký hiệu và màu sắc nổi bật dùng để tạo hiệu ứng giao tiếp giữa nghệ sỹ trên sân khấu và các fans bên dưới. Văn hóa Kpop là văn hóa ứng dụng light stick triệt để và đa dạng nhất, các bạn có thể gg để biết thêm chi tiết.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]