Ngay hôm Hạ Bách Thâm trở về Thủ đô tinh cũng vừa lúc nhận được một phần hôn thú từ chỗ trợ lý Lâm, phía cột bên trái đã rõ ràng in lên ba chữ ‘Hạ Bách Thâm’ được thếp vàng lấp lánh, mà tại dòng cuối cùng, chữ ký rồng bay phượng múa kia cũng vô cùng chói mắt, cùng với phần giấy hôn thú trước đó tuyệt đối bất đồng. 
Chuyện đáng tiếc duy nhất chính là, phía bên phải lại không có bất kỳ chữ ký gì, chỉ trụi lủi in hai chữ ‘Sở Ngôn’. 
Từ lúc nhận được tờ giấy hôn thú mỏng manh này, cũng không hiểu vì sao Hạ Bách Thâm rất thích thỉnh thoảng lấy nó từ trong ngăn kéo ra nhìn ngắm, vừa nhìn liền hết cả một buổi chiều. Đến cuối cùng, Hạ Bách Thâm vẫn là không nhịn được cong môi cười nhẹ, sau đó lắc đầu đem hôn thú cất vào trong hộp bảo hiểm cao cấp nhất, lúc này mới có thể ngăn trở được dục vọng thỉnh thoảng mang ra xem của mình. 
Mà trợ lý Lâm nhìn thấy như vậy cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm, không chút dấu vết lau lau mồ hôi trên trán. 
Suốt buổi chiều nay trợ lý Lâm cũng không dễ dàng mà! Lúc nào cũng thấy boss vừa công tác được phân nửa liền đột nhiên mở ngăn kéo, cầm hôn thú liếc mắt nhìn nhìn, đặt trở về, qua mười phút sau lại nhịn không được mở ngăn kéo, ngắm nghía. 
Loại tình huống này… cũng quá quỷ dị rồi đi! 
Nếu như lại xem tiếp nữa, sợ rằng trợ lý Lâm cũng sẽ bắt đầu hoài nghi người trước mặt rốt cuộc có phải là boss nhà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-tinh-te-sung-hon-vong-giai-tri/1316733/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.