Đào Như Lý chậm rãi mở mắt, vừa thanh tỉnh liền cảm nhận được đau đớn trên cánh tay, Chung Như Thủy nằm ngủ bên cạnh hắn. “Tê……” Đào Như Lý nhìn về phía vết thương, có người giúp hắn băng bó, tuy chỉ cầm máu đơn giản, nhưng có còn hơn không.
“Thủy Thủy? Thủy Thủy?” Đào Như Lý lay tỉnh Chung Như Thủy, Chung Như Thủy tỉnh lại, nhìn thấy địa phương lạ lẫm lập tức nhảy dựng lên, “A……” Chung Như Thủy chạm vào phần gáy đau nhức, lúc này mới nhớ hắn bị Phong Hàn Mộ đánh ngất xỉu. Không ngờ Đào Như Lý cũng bị bắt, không biết ám vệ đại ca kia có sao không, cũng không biết Phong Hàn Bích đã biết hắn và Tiểu Đào Nhi xảy ra chuyện chưa.
“Không sao chứ? Có khỏe không?” Đào Như Lý bất chấp chính mình, lập tức giúp Chung Như Thủy kiểm tra thân thể.
“Ta không sao, chỉ hơi đau.” Chung Như Thủy bắt lấy tay Đào Như Lý, đánh giá nơi giam giữ bọn hắn, “Đây là đâu? Tất cả đều là thạch bích ư?” Nơi này là thạch thất, ngoại trừ bốn phía là tường đá và nến được dắt trên đó thì cái gì cũng không có, kín mít chỉ để lại một ngọn nến chiếu sáng, cũng không biết bây giờ là đêm hay ngày.
“Không biết, nhưng nơi này có gió, hẳn là mật thất ….” Đào Như Lý cũng đánh giá bốn phía, đáng tiếc không tìm được manh mối gì tại nơi trống không này.
“Ai……” Chung Như Thủy buồn bực thở dài, ngồi xuống sàn nhà lạnh buốt, “Chúng ta bị giam ở đây, dù Phong Hàn Bích có bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-tieu-gia-bat-ty-hau/2714332/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.