Tết Nguyên Tiêu, mỗi khi tết âm lịch linh đình qua đi, từ hoàng đế cho tới dân chúng đều chuẩn bị và đợi chờ ngày mười lăm tháng giêng hôm nay. Thịt cá tất nhiên không cần phải nói, ngay cả bánh trôi cũng được làm nhiều màu sắc phong phú.
“Nguyệt sắc đăng sơn mãn đế đô, hương xa bảo cái ải thông cù. Thân nhàn bất đổ trung hưng thịnh, tu trục hương nhân tái Tử Cô (1)” Vốn nên cùng Phong Hàn Bích chủ trì lễ cúng tế Tết Nguyên Tiêu thì lúc này Chung Như Thủy đang gật gù ngâm thơ của Lý Thương Ẩn, ánh sáng từ đèn lồng ven đường hắt lên khuôn mặt đầy hân hoan. Phong Hàn Bích theo bên cạnh hắn, mỉm cười nhìn hắn.
Chung Như Thủy vận y sam minh hoàng, đơn giản mà tao nhã, vây lấy dáng người thon dài cân xứng, phối hợp với khuôn mặt tươi cười sáng lạn như ánh mặt trời, Phong Hàn Bích cảm thấy, trăng tròn hôm nay cũng không sánh bằng hắn. Tuy Chung Như Thủy không xinh đẹp, không nho nhã, không anh tuấn, không tiêu sái, không có khí chất, không cao, không có quy củ, vô tâm vô phế…… Nhưng Phong Hàn Bích vẫn si mê hắn, cảm thấy hắn là độc nhất vô nhị, ngay cả tiên nữ trên trời cũng không sánh bằng, từ lần đầu tiên y nhìn thấy hắn đến bây giờ đã bảy năm, vẫn tìm không ra nguyên nhân thích hắn……. Đêm nay, Phong Hàn Bích cũng vận y sam minh hoàng, chỉ khác nhau ở chỗ, hoa văn trên y phục của y phức tạp hơn của Chung Như Thủy. Chung Như Thủy là song lý hí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-tieu-gia-bat-ty-hau/2714312/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.