"Vợ câu rất khỏe mạnh, cũng rất. . . . . . Hoạt bát. Nhưng mà ở thời kỳ đầu mang thai, vì cuống rốn còn chưa tạo thành nên thai nhi vẫn chưa ổn định, sẽ dễ dàng ị sảy thai . . . ."
Thương Lam chú ý tới bác sĩ vẫn nhìn chằm chằm vào mình, nhìn nụ cười ngu ngơ của anh.
Vị bác sĩ già ho nhẹ một tiếng, ánh mắt hơi thu lại: "Với tình trạng vợ của cậu, có lẽ cô ấy cũng không ý thức được điều này, cho nên tốt nhất cậu có thể giành nhiều thời gian với cô ấy. Lên cầu thang, mang vác vật nặng, khom lưng lau nhà, những thứ này đều không cho phép. Hơn nữa thời kỳ đầu mang thai, cấm tuyệt đối chuyện vợ chồng, tốt nhất hai người có thể chia phòng ngủ, bình thường chú ý bổ sung nhiều vi-ta-min B11, không được ăn quá lạnh, quá cay, thức ăn nhiều muối . . . ."
Triển Mộ đè bàn tay đang làm loạn của Thương Lam xuống, lắng nghe rất nghiêm túc, chỉ kém không có lấy giấy bút ghi lại ngay tại chỗ.
Ra khỏi bệnh viện, Triển Mộ đứng ở cửa cười khúc khích, bộ dáng kia. . . . . . Làm Thương Lam theo bản năng cách anh xa chút.
Cô ở trong lòng nói thầm, chú thay đổi sắc mặt thật nhanh, mới vừa rồi còn mặt âm trầm nhìn chằm chằm vào mình, vậy mà lúc này lại nhìn cô cười. . . .
"Tiểu Lam." Đột nhiên Triển Mộ kéo cô lại, ánh mắt nhìn trên bụng còn bằng phẳng của cô.
"Ưmh?" Thương Lam kéo nhẹ cánh tay anh đang che trên bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thuong-lam/1658922/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.