Lam Trí đưa lưng về phía cô có chút cô đơn, thân thể nghiêng tựa trên cây cột, Thương Lam nhìn không thấy vẻ mặt của anh, đứng tại chỗ do dự một hồi vẫn đi tới.
"Lam Trí."
Trên tay cầm run run, Lam Trí quay người lại thần tình phức tạp nhìn cô.
Ánh mắt không tự chủ được nhìn tàn thuốc rơi trên chân của anh, Thương Lam hỏi:
"Anh..."
"Anh đang chờ em." Sắc mặt anh bình thản trả lời.
"Anh tìm em có việc gì?"
Dưới ánh đèn, Thương Lam đứng trước người Lam Trí, cũng nhìn rõ ràng khuôn mặt của anh, lúc này mới vài ngày không thấy, cả người Lam Trí trở nên tái nhợt, tiều tụy. Hai gò má kiện khang bây giờ hõm sâu xuống, trên tay mọc đầy cái kén mới(*),thậm chí trên ngón tay xuất hiện vài vết thương, người cũng đi gầy vài vòng.
(*) Cái kén mới: cái này là chỉ vết thương đang đóng kén, mọc da non.
Cô lẳng lặng nhìn anh, nhịn xuống xúc động muốn xoa mặt anh, trong mắt không giấu nổi không nỡ.
Xem ra ở Thương Lam, Lam Trí càng giống như là em trai của cô, anh kiêu ngạo, tùy hứng, tự đại, nhưng cũng rất rộng rãi, đứa bé trai hào phóng... Không thể phủ nhận, ở cùng với anh cô rất vui vẻ, rất thoải mái, theo anh muốn khóc có thể khóc, muốn cười thì cười, thời gian đơn giản như vậy là điều mà cô hướng tới, nhưng cũng khó thực hiện nhất.
Dù sao cô ích kỉ với anh, cũng sớm qua thời kì thích nằm mơ, dưới cái nhìn của cô, Lam Trí quá tốt đẹp, hoàn mĩ không được thực tế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thuong-lam/1658861/chuong-75-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.