Xe ô tô BMW dừng trước cửa biệt thự.
Lam phu nhân đi một đôi giầy pha lê cao bảy phân bước xuống xe, tài xế tiếp nhận chìa khoá mở cửa, trong nháy mắt cửa chính mở ra, một người nào đó nhào lên trước mặt.
Bà ta cau mày đẩy cửa biệt thự ra, gót giầy sải ở trên sàn nhà phát ra tiếng “tách tách”, trong sảnh lớn không có ai, vỏ chai rượu đầy đất cùng ăn còn dư lại nửa ở bên ngoài hộp bốc ra mùi tanh tưởi, mẹ Lam không nhịn được che mũi đi vào.
Bên cạnh tủ lạnh ngồi một người, nếu như không phải tỉ mỉ nhận rõ, thậm chí bà không nhận ra vị này mặt đầy râu cả thân thể thân lôi thôi như kẻ lang thang là con trai của mình.
Lam Trí say thành một đoàn rúc ở trong góc, trên tay cầm lấy bình rượu uống vẫn còn dư lại, trong miệng nói mớ thứ gì đó.
Tài xế vỗ vỗ mặt của Lam Trí.
"Cậu chủ, cậu chủ?"
"..." Mặc cho người bên ngoài gọi to như thế nào, Lam Trí vẫn không có phản ứng.
Trong mắt Lam phu nhân lóe lên không kiên nhẫn.
"Hắt tỉnh nó."
Dứt lời, một chậu nước lạnh hắt về phía trước mặt Lam Trí, tháng tư khí trời vẫn lạnh lẽo như cũ, anh giựt mình tỉnh lại, tiêu cự chống lại ánh mắt tức giận của mẹ Lam.
"Mẹ, sao người cũng tới."
"Toi sợ mình không đến, con chết ở chỗ này cũng không người nào biết."
Lam Trí trầm mặc không nói, nắm chai uống rượu tiếp giống như uống rót vào bụng.
Mẹ Lam không vui giận tái mặt, nháy mắt tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thuong-lam/1658858/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.