Xe dừng ở trước một nhà trọ.
Triển Mộ đem phòng ở đều bán, chỉ có thể tạm thời ở chỗ này.
Thương Lam xuyên qua cửa kính xe nhìn nơi ở mới của Triển Mộ, mặc dù hoàn cảnh không so được với tiểu khu cao cấp trước kia, nhưng cũng đủ yên tĩnh, quả thực phù hợp với tính cách không thích ồn ào của anh.
Nhìn động tác Triển Mộ cởi dây an toàn, đột nhiên Thương Lam mở miệng nói.
"Triển đại ca, em muốn nói chuyện với anh." Cô nửa ngày suy nghĩ trong lòng mình vì kiếm một lý do không khiến cho anh nổi giận, lại có thể đem chuyện trở thành lời giải thích rõ ràng.
"Có lời gì thì đi vào rồi nói chuyện." Triển Mộ không chịu ý cô, tiếp tục động tác trong tay.
Liếc về anh vòng qua xe đi đến mở cửa cho cô, Thương Lam trong lòng hoảng hốt thốt ra.
"Em sẽ không đi lên."
Ở siêu thị lớn Triển Mộ cũng không biết kiêng dè, huống chi lên tới chỗ ở của anh, cửa lớn vừa đóng, cô chưa kịp ngồi xuống, ngay cả “Người cứu mạng” cũng không kịp kêu lên.
Triển Mộ dừng một chút, mở ra cửa xe bên này lẳng lặng nhìn cô, như là đang nhìn một đứa trẻ bốc đồng.
"Không phải đồng ý muốn làm đồ ăn sao? Không đi lên thì làm như thế nào? Anh cũng không có dụng cụ để em nấu ăn trong xe."
Thương Lam mắt đỏ trừng anh, trải qua một màn vừa rồi, chẳng lẽ cô sẽ còn tin tưởng anh đi lên, chỉ là muốn ăn đồ ăn cô làm?
“Anh có thể trả lại hoa tai ngọc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thuong-lam/1658842/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.