"Cách xa Lam Trí một chút." Anh giơ tay, đem tóc của cô vén ra sau tai.
Cái gì anh cũng có thể nhẫn nhịn, duy nhất chỉ có một chuyện này, anh không cho phép đồ vật cá nhân của mình bị người khác mơ ước đến, bản thân Thương Lam là của anh, trước kia, hay là hiện tại, tương lai cũng sẽ không ngoại lệ.
Thương Lam trầm mặc, có chút bài xích ôn nhu của anh, cô mang ủy khuất, chống cự, nhưng lại không dám bộc phát trước mặt Triển Mộ.
Cô hiểu rõ con người của Triển Mộ, anh có tính độc chiếm rất mạnh, cho dù đối với người hay chuyện gì, ràng buộc đạo đức đối với anh cũng chỉ như giấy vụn, chọc đến thì không gì anh không làm.
Nếu như thật sự Triển Mộ muốn cố chấp, liệu cô có thoát?
Thương Lam rùng mình một cái, lập tức liều mạng gật đầu đồng ý, miễn cưỡng cũng tốt, thế nào cũng tốt, muốn chống lại cũng phải rời đi trước phạm vi thế lực của anh, cùng anh lấy đá chọi đá, chịu thiệt chỉ có cô.
"Em gật đầu là có ý gì?" Triển Mộ nào có tốt như vậy bắt chuyện, nhìn qua khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nghiêng người sang nhìn thẳng cô.
Ánh mắt Thương Lam do dự không biết, nhìn ngó xung quanh nhưng cũng không chịu nhìn anh, đối với loại tinh thần sa sút như cô cũng không chống lại được Triển Mộ.
"Anh chờ đáp án của em."
"..."Ánh mắt rơi vào môi thật mỏng của anh, nghe nói đàn ông môi mỏng như vậy đều là loại bạc tình bạc nghĩa... Xem bói thật đúng.
"Em... Sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thuong-lam/1658835/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.