Thương Lam từ lớp học đi về đã là bảy giờ tối, hai tháng qua bầu trời đặc biệt dễ đen lại, từ Thương gia đến lớp luyện thi không xa, đi bộ cũng chỉ gần mười phút cho nên Thương Lam cũng không bảo tài xế đưa đi. 
Giẫm lên cái bóng của mình, cô cúi đầu đi trên con đường nhỏ ven rừng rậm, đèn đường mờ mờ lập lòe càng làm nổi bật con đường nhỏ thêm âm u. 
Trên đường đi qua lớp luyện thi có một công viên nhỏ, trong một bụi cây xanh truyền đến tiếng động răng rắc, hơi giống như tiếng ma sát giữa quần áo và đồ dùng hàng ngày với nhau. 
Âm thanh tinh tế từ phía sau truyền đến, Thương Lam mặt đỏ lên, bỗng dưng dừng bước. 
Không cần đoán dùng bắp đùi nghĩ cũng biết trong bụi cỏ xảy ra chuyện gì. 
Việc vớ vẩn đừng để ý, việc vớ vẩn đừng để ý! 
Thương Lam trên đường nói thầm chân càng lúc càng bước nhanh, ai nghĩ dưới chân xoay một cái chợt nhào về phía trước. 
Bóng đêm buông xuống, vừa đúng lúc Ngụy Vô Lan đang nằm rất yên lành trên bụi cỏ, vừa thưởng thức ánh trăng, một bên nghe tình nhân “Hợp xướng” rất nhởn nhơ vênh váo hài lòng. 
Ai biết đúng lúc đang nghe đến đoạn cao trào thì một đứa con gái đi đến, đầu tiên là đạp anh một cái sau đó cả người nhào vào trong ngực anh. 
Mùi hương nồng nàn trong ngực, nếu như đổi lại là người con trai khác sẽ coi đây là một diễm ngộ nhưng Ngụy Vô Lan anh không phải là một thằng con trai bình thường. 
Ngụy Vô Lan 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thuong-lam/1658826/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.