"Thì ra là Tiểu Lam, muộn thế này sao còn chưa ngủ?" Trần Lệ thu hồi gương mặt sợ hãi, lộ ra vẻ ôn nhu cười. 
"Không phải dì Lệ cũng không ngủ sao?" 
Thương Lam không thèm để ý nhún nhún vai, ánh mắt vẫn nhìn xuống bột trắng rơi vãi trên sàn nhà. 
Nếu như cô đoán không sai, đây là thuốc mãn tính sẽ giết chết Thương Trung Tín. 
"Dì vừa về, buổi tối ngủ không tốt lắm, rót ly sữa uống thử xem có cải thiện được không, Tiểu Lam, con có muốn uống một ly không?" Trần Lệ thu lại ánh mắt lo lắng, đối mặt với Thương Lam mỉm cười nhàn nhạt. 
"Cảm ơn dì Lệ." 
Thương Lam khách sáo trả lời, nhìn Trần lệ dùng khăn lau nhè nhẹ bột phấn trên đất sạch sẽ, mở vòi nước ra rửa lại không còn dấu vết. 
Ở kiếp trước, cô vẫn không thích Trần Lệ, không phải nói cô bài xích những người phụ nữ bên cạnh Thương Trung Tín, Trần Lệ không phải người đàn bà tham tiền, năm đó cô ta chấp nhận kết hôn với Thương Trung Tín lớn tuổi hơn mình, cũng là vì khăng khăng cho rằng đó là tình yêu. 
Từ trước đến nay Thương Lam không tin điều đó, mỗi người đều có tình cảm riêng, vóc người Trần Lệ xinh đẹp, gia đình cũng không thua kém, trừ tiền ra, cô ta có thể cho Thương Trung Tín bất cứ cái gì. 
Bây giờ trùng sinh sống lại lần nữa, đem chuyện tình từ trên xuống dưới suy nghĩ kỹ lại, cô cũng không thể nào không tin. 
Năm đó, đột nhiên Thương Trung Tín đi khám phát hiện mình bị ung thư dạ dày giai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thuong-lam/1658813/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.