Nếu như Thương Lam biết rõ lần này giúp Thương Hồng đi học sẽ phải gặp Triển Mộ, cô nhất định mặc kệ không đáp ứng, dù sao cô cũng không biết nên dùng vẻ mặt gì để đi đối mặt anh, trong lòng nghĩ sẽ hận nhưng ngoài mặt không thể hận nổi, 
Thương Lam khi đó,đại tiểu thư mười ngón tay không dính nước, ngoại trừ Triển Mộ, không để ai vào mắt, tự nhiên sẽ không quan tâm cái gì nấu nướng, mà khi cô rửa tay xuống bếp là lúc, cô gả cho Triển Mộ, mưu toan sẽ bắt được dạ dày anh, tiến tới nắm chặt tâm anh. 
Không thể phủ nhận, Thương Lam về phương diện nấu nướng là có thiên phú, rất nhiều món ăn cô chỉ cần nhìn qua một lần, là có thể hình dung ra làm như thế nào, không sai một chút nào. 
Trong đêm nay, sư phụ điểm tâm Brian – đến từ Italy liên tục dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn cô, thẳng đến khi da đầu Thương Lam tê dại, thực hoài nghi trên mặt mình có vết bẩn gì không. 
“hi.” 
Cuối cùng, điểm sư anh tuấn nhịn không được đi đến gần. 
“Thực vui khi ngươi cũng có tiến bộ.” 
Nói xong, hắn nhịn không được nhìn bánh ngọt hạt dẻ Thương Lam mới vừa làm xong. 
“Nhìn bánh ngọt này ta thấy cô không cần tới nơi này học đi, thật sự là rất có tiền bộ.” 
Thương Lam tươi cười, nhàn nhạt nhìn điểm sư ( thầy dạy nấu ăn) “tiếng trung của thầy rất lưu loát.” 
“Thank you.” 
Brian nhếch miệng cười một tiếng: “ mới vài ngày không gặp, nhìn cô không giống trước đi.” 
Thương Lam rửa sạch máy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thuong-lam/1658792/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.