Thời điểm Mặc Thanh Dạ bị thương được Thẩm Tích Họa cứu đã hôn mê, nên vẫn không thể thấy rõ dáng vẻ của nàng, lúc tỉnh lại cũng chỉ thấy được bóng của nàng đang tắm sau tấm bình phong. Còn trong hội hoa đào thì lúc ấy nàng lại mang mạng che mặt, hắn có cảm giác như từng quen biết với nàng, đáng tiếc không có duyên nhìn thấy, Thanh Phong tìm hiểu về Triệu phủ thành đông cũng không có tin tức.
Cùng may Thẩm phủ tráo phượng, cho Thẩm Tích Họa có cơ hội gián tiếp đi tới bên cạnh hắn. Hắn cũng từng có suy nghĩ hai nữ tử kia cùng Vương phi Thẩm Tích Họa của hắn là cùng một người. Cho nên hắn cảm thấy may mắn khi ông trời đã mang nàng đến bên cạnh hắn.
Nam uyển
Một khúc tấu xong, ngón tay ngọc của Thẩm Tích Họa đè lên dây đàn, không để cầm huyền phát ra tiếng.
“Muội muội đã đỡ chút nào chưa?” Thẩm Tích Họa tiến đến bên giường Trương Như Di, ngồi ở mép giường cười hỏi.
“Tỷ tỷ lo lắng. Tiếng đàn tỷ tỷ du dương êm ái, làm cho người nghe như lạc vào tiên cảnh chốn nhân gian, rất dễ chịu. So với cầm nghệ của muội muội, tỷ tỷ thật sự cao hơn rất nhiều.” Trương Như Di phá lệ khen Thẩm Tích Họa, cũng phá lệ một lần đã nói nhiều lời như vậy.
“Ha ha. Tiên cảnh nhân gian. Nếu ai cũng có thể sống trong cảnh thế ngoại đào nguyên, ai có tình thành thân thuộc thì đó chính là tiên cảnh chốn nhân gian.” Thẩm Tích Họa nói lời có thâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thu-nu-hien-the/3162978/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.