“Nương đừng nói như vậy, Họa nhi hổ thẹn.” Nàng nhẹ nhàng cúi đầu, lộ ra ngượng ngùng.
“Không hổ thẹn, nương hôm nay đến kỳ thực là có chuyện muốn hỏi con một chút, con có nguyện ý thay tam tỷ con gả cho Tam vương gia không? Gả qua đó phú quý không nói tới, lại được làm chính phi, con có bằng lòng hay không?” Đại phu nhân thử dò xét hỏi.
“Tam vương gia? Là ma ốm Tam vương gia sao?” Trên mặt Tích Họa hơi lộ vẻ khó xử.
Đại phu nhân luôn luôn quan sát biểu cảm trên mặt nàng, nghe được ba chữ Tam vương gia này, chỉ cần là cô nương gia giáo ở thành Diên châu đều biết đến hắn là ma ốm bệnh liệt giường, cũng không có cô nương nào muốn gả cho Tam vương gia.
“Phi phi phi. Ma ốm gì chứ, cái này bất quá chỉ là đồn đãi, làm sao có thể là thực được.” Đại phu nhân mở to mắt nói dối, “Nương ở bên ngoài dò hỏi, tự nhiên là hỏi thăm rõ ràng, Tam vương gia rất khỏe mạnh, Họa nhi gả qua đó nhất định có thể hưởng phúc.”
“Chỉ là gần đây thân mình Thư nhi không thoải mái, nương sợ vào ngày thành thân sẽnhư lúc trước ốm đau liệt giường mà không thể thành thân, thánh chỉ đã hạ. Nếu kháng chỉ, cả nhà Thẩm gia chúng ta đều phải chặt đầu. Nương biết Họa nhi biết chuyện, tháng sau sẽ cập kê, cho nên cho Họa nhi thay tam tỷ gả cho Vương gia làm Vương phi, Họa nhi nhất định nguyện ý vì Thẩm gia mà ra sức chứ?”
Tốt cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thu-nu-hien-the/3162865/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.