Không ngoài dự đoán, Bạch Dương Phàm giành được ngôi vị quán quân tại cảnh giới Ngưng hồn. Hắn không chỉ nhận được phần thưởng như đã treo giải, mà còn được cường giả tối cao của Ngục Thiên tông mở ra bảo khố, cho phép tùy ý chọn một kiện pháp khí.
Bấy giờ, thực lực của Bạch Dương Phàm đã được mọi người trong Ngục Thiên tông thừa nhận, vậy nên chúng ma tu chỉ ghen tị khi hắn được ưu ái, không còn trách móc gièm pha nữa.
Quỳ Mão đã sớm biết kết quả nên vô cùng bình tĩnh.
Bạch Dương Phàm có được chiến lợi phẩm, Quỳ Mão cũng giành được không ít chiến quả.
Khi hắn phô bày hàng loạt minh bài trước mặt Thiên Càn, Ất Vị – kẻ cố tình chọn cùng một ngày báo cáo kết quả để nhân cơ hội cười nhạo – vô cùng choáng váng.
“Không thể nào?” Ất Vị cứ ngỡ rằng mình hoa mắt, tháng này, gã chỉ điều tra ra một tên gian tế để giải quyết.
So với bảy minh bài của Quỳ Mão, tấm minh bài lẻ loi của gã chẳng khác nào trò cười.
Tại Khởi Ngạn đường, Ất Vị vẫn thường chú ý tới Quỳ Mão, thấy hắn không có động thái gì, gã còn thầm đắc ý một phen. Nào ngờ, hắn lại giáng cho gã một cú bạt tai trời giáng thế này.
Ất Vị càng nghĩ càng không phục, một ý nghĩ lóe lên trong đầu gã: “Chắc chắn là ngươi đã gian lận! Giết đệ tử vô tội của bổn môn để lấy công huân!!” Càng nghĩ, Ất Vị càng thấy mọi chuyện nhất định là như thế: “Giỏi lắm Quỳ Mão, đó chính là tội chết!”
Thiên Càn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thu-mo-nhan-nghich-tap/175699/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.