Người thanh niên đương nhiên sẽ không để những kẻ khác cướp mất cơ hội của mình. Không thèm che lấp, hắn dùng thuật che mắt, tẩn hết đám gây sự một trận, đánh ngất xỉu rồi giấu chúng đi.
Lãnh sự không để ý tới chuyện đám thủ hạ sử dụng chút thủ đoạn nhỏ, chỉ cần cam đoan rằng, cuối cùng sẽ có ba mươi người theo hắn lên chủ phong là được.
Lãnh sự của đám thô sử là một người họ Mã, trán dô ra, gò má cao, mặt hẹp dài, quả không hổ với cái dòng họ ấy Lúc này, hắn chắp tay sau lưng, đứng trên bậc thang, nhìn xuống đám thô sử với vẻ mặt nghiêm túc.
Tuy tu vi của Mã lãnh sự mới đến Thuế phàm, nhưng cũng đủ để nhóm người mới đạt Luyện thể này phải ngưỡng mộ.
Hắn lớn tiếng nói: “Đây chính là cơ hội ngàn năm có một, những kẻ như các ngươi, nếu không may mắn, cả đời cũng đừng mơ đến chuyện được đặt chân một bước vào chủ phong, chứ nói chi đến chủ điện! Lần này cho các ngươi đi là để làm việc, kẻ nào dám trộm dùng mánh lới, gây ra tai họa, thì đừng trách ta không cảnh cáo!”
Mã lãnh sự nhấc tay một cái, ánh sét xanh biếc lóe lên, bổ nát cây đại thụ hai người ôm mới xuể trong sân.
“Kẻ nào dám làm việc chậm chạp, thì đây chính là kết cục của hắn!” Sau khi đe dọa xong, giọng hắn dịu xuống, “Đương nhiên, nếu các ngươi hoàn thành tốt công việc, giúp ta nở mày nở mặt trước đại lãnh sự, ta đương nhiên sẽ thưởng. Tiền lương tháng sau tăng gấp ba!”
Tiền lương hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thu-mo-nhan-nghich-tap/175694/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.