Quỳ Mão giận lắm, giận vô cùng!!
Trong khoảng thời gian vừa rồi, Kỳ Thí Phi đã vất vả nhường nào, lao tâm khổ tứ để nghĩ ra phương án hành động, vậy mà lại bị hai tên gián điệp này phá hoại. Giờ chúng đánh vỡ pháp trận, khiến bao chuẩn bị của tôn thượng đều đổ sông đổ bể. Tình thế này sao Quỳ Mão có thể không giận chứ!
Giờ hắn chẳng còn đắn đo gì nữa, chỉ muốn giết ngay kẻ này cho hả giận!
Ban nãy là Phương Khai Nguyên áp đảo Quỳ Mão, nhưng giờ thì khác. Người thanh niên đánh kiểu liều mạng, liên tục ra chiêu vô cùng tàn nhẫn, không màng tới chân nguyên, không màng tới cả những vết thương trên người.
Viết ra thì dài, nhưng thực tế tình hình chiến đấu của đôi bên diễn ra vô cùng đột nhiên và chớp nhoáng.
Lúc Kỳ Thí Phi bị đánh động và ra mặt thì Hạ Hạc – Quỳ Mão cũng chỉ vừa phân công nhau hành động.
Kỳ Thí Phi đi về nơi pháp trận gần nhất thì đã không thấy bóng dáng của Cát Nguyên Bách và Hạ Hạc đâu, sau đó, y liền bay sang hướng khác.
Lúc ma tôn đại nhân tới nơi thì những tu sĩ tuần tra đã xúm lại.
“Tôn thượng!” Người đứng đầu nhóm đó – một tu sĩ Hóa Thần – hành lễ cung kính với y, “Lúc chúng thuộc hạ phát hiện ra thì Ngũ đạo hữu đã đánh với Phương ma quân rồi, không biết là do có tranh chấp gì.”
Hai bên giao tranh quyết liệt như vậy, một từ “tranh chấp” đơn giản chẳng thể mô tả nổi nữa.
Màng chắn đã biến mất, đường tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thu-mo-nhan-nghich-tap/1603248/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.