Chương trước
Chương sau
Nơi này là hắc ám thế giới, mà đạo tặc lại chính là vương giả bóng đêm.

Khiêu vũ cùng bóng ma!

“Quỷ Lang, ngươi có thấy có gì khác không?” Gã vong linh vu sư thì thầm bên tai gã vong linh pháp sư.

Gã vong linh pháp sư tên Quỷ Lang nhìn xung quanh đầy cảnh giác, nhìn tới nhìn lui, không phát hiện được gì, hắn còn cẩn thận sử dụng kỹ năng Vong Linh Cảm Tri, nhưng cũng không thấy xung quanh có bất kỳ khí tức tử linh nào.

Vong Linh Cảm Tri có thể cảm nhận vong linh sinh vật ở phụ cận, có thể cảm giác được cả vong linh đạo tặc đang nhích tới. Nhưng chắc chắn bọn họ không thể ngờ được, nhích tới gần bọn họ lại là nhân loại đạo tặc chứ không phải vong linh đạo tặc.

Từ trước đến giờ bọn họ chưa từng nhìn thấy nhân loại, nơi Địa Hạ thành bị phong bế quanh năm, cũng không có nhiều người từ trên mặt đất xuống. Thỉnh thoảng có một, hai người lạc đến đều bị giết trở về mặt đất không thương tiếc.

“Phát hiện được gì không?” Vong linh vu sư hỏi Quỷ Lang.

Quỷ Lang lắc đầu: “Không có.”

Vong linh vu sư gật đầu “Chắc ta nhầm.”

Vừa rồi, lúc hắn thi triển kỹ năng, hắn mơ hồ cảm thấy điều gì đó, tiếc là chỉ trong chớp mắt, hắn không kịp định hình.

Chính cảm giác đó làm hắn vô cùng bất an.

“Chúng ta chú ý một chút là được.” Quỷ Lang nói, dù sao bọn họ cũng có tới sáu người, gặp một, hai đạo tặc cũng không lo.

Đúng lúc này, một tin tức nhảy lên trong kênh đội ngũ, Tặc Lục gửi: “Có thứ lạ lắm, các ngươi mau qua đây mà xem!”

Cả đám đều ngạc nhiên, cái gì là thứ lạ?

Tất cả chạy tới chỗ Tặc Lục.

Nhìn hướng bọn họ đi, Nhiếp Ngôn nhận ra đó là chỗ Hoàng Kim Địa Long đang đứng.

Bọn họ phát hiện Hoàng Kim Địa Long! Nhiếp Ngôn theo phía sau cả đám, để Hoàng Kim Địa Long ở trạng thái du đãng, năm con Thị Huyết Hào Trư hoạt động xung quanh, giả như quái bình thường.

Cả đám người chơi vong linh này đi đến một chỗ rừng cây khá rậm rap, ẩn sau thân cây.

Tặc Lục hiện hình, chỉ về phía trước, hỏi: “Các ngươi nhìn xem đó là cái gì?”

Hướng hắn chỉ là con Hoàng Kim Địa Long có chút mập mạp, cao khoảng 2m đang lang thang, phát hiện Thị Huyết Hào Trư lập tức xông lên, đánh chết cả đàn. Con Hoàng Kim Địa Long này trông uy phong lẫm liệt, cả người lóe kim quang.

Sau khi thấy Hoàng Kim Địa Long, cả đám sững sờ, nói: “Rồng?” Bọn họ hơi chút bất ngờ, tại sao rồng lại xuất hiện ở đây?

“Hình như là một con rồng con.” Quỷ Lang nói, hình thể một con rồng trưởng thành rất lớn, rất hiếm khi thấy một con rồng nào nhỏ như thế, chắc hẳn là rồng con.

“Chúng ta làm gì bây giờ?” Tặc Lục hỏi, “Có giết con Hoàng Kim Long này không?”

“Nó cấp mấy?” Quỷ Lang hỏi.

“Ta không dám tới, đây là rồng đó nha! Cho nên mới gọi các ngươi đến, nếu có gì bất trắc, Tiểu Yêu còn có thể cứu ta.” Tặc Lục nói, nghĩ đến phía trước là một con rồng, hắn cũng cảm thấy toát mồ hôi hột.

Một con rồng, sinh vật cao quý cỡ nào chứ?

Từ trước đến giờ, bọn họ chưa từng nhìn thấy rồng, sinh vật cao cấp nhất bọn họ từng gặp là Mỹ Đỗ Toa nữ hoàng, đây là sự kiện Mỹ Đỗ Toa nữ hoàng hủy diệt cả một thôn trang.

Mà rồng, còn cao cấp hơn cả Mỹ Đỗ Toa, cho dù con rồng trước mắt còn là một con rồng con.

Tiểu Yêu mà họ nói là một vong linh vu sư, vong linh vu sư có một kỹ năng giải cứu là Chửng Cứu Truyền Tống, có thể kéo đồng đội từ hơn ba, bốn mươi mét về bên cạnh mình. Kỹ năng này chỉ có dưới lòng đất mới có, thời kỳ đầu, thời gian làm lạnh khoảng chừng 1 giờ.

Tặc Lục lo lắng mình bị bem chết nên kêu Tiểu Yêu đến, vạn nhất hắn dò xét con Hoàng Kim Long gặp vấn đề, Tiểu Yêu có thể kéo hắn lại.

“Ngươi đi đi, nếu gặp nguy hiểm, ngươi gửi 9 nhé.” Tiểu Yêu nói, thái độ cẩn thận của Tặc Hành là tốt, còn số 9 nghĩa là cứu mạng, bọn họ hiểu ngầm như thế.

Nghe thấy Tiểu Yêu nói, Tặc Lục sử dụng trạng thái Tiềm Hành, lại gần Hoàng Kim Địa Long, hắn hoàn toàn tin kỹ thuật của Tiểu Yêu, cả sáu người đã chơi cùng nhau rất lâu, bình thường sẽ không xuất hiện lỗi phối hợp.

Hắn tiến lại đến khi cách Hoàng Kim Địa Long khoảng 10m, sử dụng kỹ năng trinh sát lên người Hoàng Kim Địa Long.

Hoàng Kim Địa Long, level 36, HP: 3200.

Hắn sửng sốt, sao thuộc tính một con Hoàng Kim Địa Long lại thấp như vậy, hắn nhìn lại tên, đúng là Hoàng Kim Địa Long mà. Một con rồng ít nhất cũng phải là quái tinh anh hoặc lĩnh chủ chứ!

“Như nào?” Quỷ Lang hỏi.

“Con rồng này là Hoàng Kim Địa Long, nhưng…”

“Như nào?”

“Lạ lắm, nó chỉ là một con quái thường, level 36. Sao giờ? Giết hay không?”

Quỷ Lang nhận tin của Tặc Lục cũng cảm thấy nghi nghi, làm gì có chuyện một con rồng chỉ là quái thường.

“Giết!” Quỷ Lang suy nghĩ rồi nói. Con Hoàng Kim Địa Long có thể là quái đặc thù, giết nó có thể rớt ra đồ đặc thù.

Cả đám bắt đầu vây lấy Hoàng Kim Địa Long, trong đó vong hồn chiến sĩ đi đầu, tay cầm trọng thuẫn, từ từ nhích lại gần Hoàng Kim Địa Long.

Thấy tư thế của mấy người, Nhiếp Ngôn liền hiểu bọn họ chuẩn bị đánh Hoàng Kim Địa Long, hắn đang ước còn không được đây!

Lúc bọn họ đang bận bao vây Hoàng Kim Địa Long, Nhiếp Ngôn chỉ huy đàn Thị Huyết Hào Trư gần đấy nhích lại gần, tạo vòng vậy, chỉ cần bọn họ động thủ, Nhiếp Ngôn cũng động thủ.

Vong hồn chiến sĩ bất ngờ gầm lên, sử dụng kỹ năng xung phong, lao về phía Hoàng Kim Địa Long.

Hoàng Kim Địa Long chuyển mục tiêu công kích đến vong hồn chiến sĩ, nó vung vuốt nhào tới vong hồn chiến sĩ.

Vong hồn chiến sĩ tung một chiêu Thuẫn Kích đánh vào người Hoàng Kim Địa Long làm nó mất hơn 50 máu, thân thể nó hơi dừng lại, tát vong linh chiến sĩ làm thằng này mất luôn hơn 600 máu.

Công kích khủng bố làm cả đám sợ hết hồn. Vong linh vu sư vội vàng buff máu cho vong hồn chiến sĩ.

“Nó là quái cận chiến, mọi người yên tâm mà bem.” Quỷ Lang nói, nếu là quái đánh xa, nhất định sẽ sử dụng luôn công kích từ xa, không lao vào vật lộn như thế. Bọn họ không thể ngờ được con Hoàng Kim Địa Long này lại là sinh vật do người khống chế.

Người chơi cùng trận doanh với người chơi có sủng vật có thể phân biệt ngay sủng vật với quái thường. Nhưng phe đối địch chỉ có thể thấy sủng vật biểu hiện như quái thường.

Cho nên đám người Quỷ Lang mới cho rằng đây là quái thường mà không phải là sủng vật của Nhiếp Ngôn.

Lượng máu của Hoàng Kim Địa Long giảm dần, nó bị Nhiếp Ngôn thao túng thay đổi vị trí, xoay về hướng có thể công kích vong linh vu sư. Kỹ năng cảm giác của Vong linh vu sư có thể cảm nhận được vị trí của đạo tặc, rất nguy hiểm.

Nhiếp Ngôn thầm nghĩ, cứ giết chết vong linh vu sư Tiểu Yêu xong rồi làm gì thì làm.

Đám người kia vẫn dựa theo phương thức cũ, vong hồn chiến sĩ và khô lâu chiến sĩ tank ở phía trước, pháp hệ đánh quái, vong linh vu sư Tiểu Yêu buff, vong linh đạo tặc chạy vòng quanh tìm cơ hội rỉa máu, phối hợp như vậy chắc ổn.

Vong linh vu sư Tiểu Yêu đang buff say sưa, nhưng cứ 10s hắn lại phóng cảm giác một lần. Hắn vừa phóng cảm giác ra thì chợt thấy lạnh toát sống lưng.

“Hỏng rồi, có đạo tặc!” Vong linh vu sư kêu lên kinh hoảng. Hắn vội phóng thích kỹ năng Hi Sinh Hộ Thuẫn bảo vệ bản thân.

Choang! Nhiếp Ngôn chém vào lá chắn bảo vệ trên người vong linh vu sư làm tấm lá chắn bể tan tành.

Hi Sinh Hộ Thuẫn có thể bảo vệ 100% tổn thương, nhưng chỉ cần bị công kích sẽ vỡ tan, hơn nữa tốn rất nhiều ma lực.

Vong linh vu sư vội vã lùi về sau, vung tay phải, phóng ra một cái lồng giam bằng xương, nhanh chóng bao hắn lại.

Động tác của gã Tiểu Yêu này cũng không chậm, riêng về tốc độ phản ứng, hắn không hề thua kém Sát Bất Tử Đích Phôi Đản hay Hạ Trùng Băng

Ngữ.

Nhiếp Ngôn bị đám gai xương xuất hiện bất ngờ ghim trúng, trên người nhảy lên một đám giá trị tổn thương. Hắn vội vã vụt về phía sau.

Từng cây xương thay phiên tung hoành, xuyên qua khe hở giữa những cây xương, vong linh vu sư giật mình nhận ra Nhiếp Ngôn không phải vong hồn mà là nhân loại.

Vậy mà có nhân loại xuất hiện ở đây!

Nhiếp Ngôn chợt cười khôi hài, bất ngờ Hoàng Kim Địa Long ở gần đấy phun ra một luồng long tức nóng rực, xuyên qua khe hở giữa lồng xương, trong lồng xương không khác gì lò bát quái.

Vong linh vu sư Tiểu Yêu kêu gào như bị thiêu sống, mà không, đúng là hắn bị thiêu sống, xong ngã trên mặt đất, chết kỹ.

Chiếc lồng xương này để ngăn cản công kích vật lý hay công kích ma pháp đơn thể còn được, chứ đối với quần công ma pháp thì chẳng có tác dụng. Cái này đúng là mua dây buộc mình mà.

Công kích của Hoàng Kim Địa Long mà rơi vào người pháp hệ thì chỉ có chết kỹ, chết không kịp ngáp.

Đám người Quỷ Lang sững sờ nhìn Hoàng Kim Địa Long miểu sát, cả lũ thắc mắc tại sao Hoàng Kim Địa Long chỉ biết cận chiến lại bất ngờ có thể tấn công từ xa?

Trong lúc bọn hắn ngây người, Nhiếp Ngôn đã đánh đến sát Quỷ Lang, Trạch Ân Nạp Đức kiếm phóng ra quang mang như muốn nuốt người.

“Lão đại, cẩn thận.”

“Cẩn thận!”

Lập tức Tặc Lục bỏ qua Hoàng Kim Địa Long, đánh Nhiếp Ngôn, cố gắng chặn Nhiếp Ngôn lại.

Lúc này Hoàng Kim Địa Long đánh mạnh lên người vong hồn chiến sĩ, lập tức thằng này mất luôn hơn 1200 máu, lập tức đi bán muối. Không có vong linh vu sư buff thì làm sao hắn có thể chống được công kích cuồng bạo của Hoàng Kim Địa Long chứ!

Tính cả thằng vong hồn chiến sĩ này nữa là hai thằng đã nằm xuống đắp chiếu.

Kỹ thuật của bọn họ đều không tệ, đen là gặp phải Nhiếp Ngôn! Huống chi Nhiếp Ngôn lại đi cắn trộm, không cần biết bọn họ trâu như nào thì cũng chỉ có bị đấm một phát chết luôn thôi!

Mọi chuyện phát sinh quá là nhanh, nhanh đến mức bọn họ không có thời gian để phản ứng.

Lúc này đàn Thị Huyết Hào Trư bắt đầu xúm lại, phóng tới đám người Quỷ Lang còn sót lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.