Nhiếp Ngôn suy nghĩ, tuy rằng Thế Kỷ tập đoàn đã rút chân ra khỏi Tạp La Nhĩ thành, không thu mua Quang Minh Thánh Diễm nữa nhưng vẫn khiến trong lòng hắn cảm thấy hơi bất an, không khỏi phỏng đoán xem, rốt cuộc Tào Húc sẽ làm gì? Có tiếp tục vươn xúc tu về phía Ngưu Nhân Bộ Lạc và Chiến Thần Bộ Lạc hay không?
Lại nghĩ, cho dù sắp tới có xảy ra chuyện gì, thì thực lực của bản thân luôn luôn là quan trọng nhất. Chỉ cần Ngưu Nhân Bộ Lạc đủ cường đại, cần gì phải sợ Thế Kỷ Tập Đoàn!
Sau khi thông suốt, Nhiếp Ngôn không còn buồn bực về chuyện này nữa, chuyên tâm lo việc trước mắt, cần phải đối phó với Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm cái đã.
- Ta tới Tội Vực hạp cốc xem xét trước, các ngươi nhớ cẩn thận, không có mệnh lệnh của ta thì không được liều lĩnh.
Nhiếp Ngôn nói. Vạn nhất bị Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm mai phục, thì bọn hắn cũng đã có sự chuẩn bị.
Nhiếp Ngôn rời khỏi thành trấn trước, triệu hồi ra chiến mã cao lớn - Falconer, đi thẳng một mạch. Chỉ để lại một làn bụi phía sau.
Nhìn bóng lưng của Nhiếp Ngôn đằng xa, mọi người đều ngơ ngẩn.
Lão đại đang cưỡi tọa kỵ đúng không?
Hiện nay, đừng nói là có tọa kỵ riêng, mọi người ngay cả thấy cũng chưa từng thấy. Chỗ Npc thuần phục ngựa, tọa kỵ được bán ra nhiều thì mấy trăm kim tệ, ít cũng đã lên tới mấy chục, nhưng làm gì có con nào có bộ dáng uy dũng như của Nhiếp Ngôn vừa cưỡi. Phải nói là hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
Chiến mã Falconer của Nhiếp Ngôn mạnh mẽ cao lớn, toàn thân được bao bọc trong Tỏa Liên giáp trụ màu trắng bạc, tốc độ thì vô cùng kinh khủng. Không biết tọa kỵ này rốt cuộc là gia tăng bao nhiêu điểm tốc độ di chuyển nữa.
- Má ơi, lão đại đã sở hữu tọa kỵ rồi. Sao không nghe lão đại kể gì hết vậy?
- Chiến mã kia nhìn rất uy mãnh, không biết lão đại có được ở đâu? Phải đi mua không?
- Lão đại chắc chắn không nỡ bỏ một số tiền lớn để mua một con ngựa tốt thế đâu.
Sát Bất Tử Đích Phôi Đản nói, đám bọn ho khá quen thuộc với Nhiếp Ngôn nên cũng hiểu đôi chút về tính tình của hắn.
Hiện nay ở chỗ Npc thuần phục ngựa, tọa kỵ rẻ nhất cũng là mấy chục kim tệ mà chỉ được thêm vào 50% tốc độ di chuyển thôi. Để có tọa kỵ +100% tốc độ di chuyển cũng phải cỡ trăm kim tệ trở lên, còn trên 200% thì phải có cả ngàn kim tệ. Mà chiến mã Falconer của Nhiếp Ngôn đâu chỉ đơn giản là thêm vào 200% điểm tốc độ? Để mua được một chiến mã như vậy, chắc là phải bán luôn cả kho hàng công hội mới đủ quá?
- Ta đoán là lão đại có được do làm nhiệm vụ.
Vẻ mặt của mọi người đều toát ra sự hâm mộ, trang bị của lão đại càng ngày càng dữ dội, ngay cả đồ cao cấp cỡ này cũng có.
Nhiếp Ngôn cưỡi chiến mã Falconer phóng đi vù vù, cảnh vật hai bên đường cứ trôi vùn vụt ra sau.
Hắn tới bên ngoài Tội Vực hạp cốc thì nhìn quanh một chút, có vài ngoạn gia đang hoạt động riêng lẻ, thấy có người của Thần Thánh La Mã Đế Quốc, có của Khải Hoàn Đế Quốc, cũng có của Quang Minh Thánh Diễm và Già Lam Thánh Điện. Tất cả bọn họ đều là nhân thủ mà bốn đại công hội bố trí tại đây.
Nhiếp Ngôn cưỡi tuấn mã xẹt qua, vô tình liếc thấy bên phía cánh rừng có một đạo tặc của Khải Hoàn Đế Quốc đang di chuyển dần tới đây.
Tên đạo tặc đó nhìn thấy Nhiếp Ngôn, mặt thần cả ra.
Má ơi, gặp quỷ rồi, sao lại nhìn thấy Cuồng tặc Niết Viêm, lão đại của Ngưu Nhân Bộ Lạc ở chỗ này?
Lại còn đang cưỡi chiến mã.
Vô cùng dũng mãnh!
Tuy khoảng cách hơn 10 mét, nhưng hắn chỉ cần liếc mắt cũng nhận ra được Nhiếp Ngôn, có vô số người chơi đã quá quen với hình ảnh của Cuồng tặc Niết Viêm rồi.
Đúng lúc này, một ánh sáng trắng lóa lóe lên, nhanh như chớp.
Đạo tặc của Khải Hoàn Đế Quốc kia đang định di chuyển thì một luồng sáng đã bổ tới sau đầu, một thanh chủy thủ sáng bóng xẹt qua cổ hắn, máu tươi bắn ra, rồi tiếp đó hắn bị một luồng hàn quang khác đánh tới trước mặt.
Một bóng dáng mờ mờ xuất hiện trước mắt tên đạo tặc kia, chém xuống một dao tiễn luôn hắn về thành.
Nhiếp Ngôn ghìm cương ngựa, nhìn về phía vừa phát sinh chiến đấu, tên đạo tặc vừa xuất hiện đó động tác vô cùng mau lẹ, không biết là ai? Nhìn qua chỉ thấy hắn tầm 23, 24 tuổi, trang bị không được tốt lắm, là cấp Bạch ngân, chỉ có thanh chủy thủ trong tay là hơi tốt một chút.
Nhìn kỹ lại, hóa ra hắn là người của Ngưu Nhân Bộ Lạc, danh xưng Vô Đạo, Nhiếp Ngôn cứ cảm thấy tên này nghe quen quen.
- Xin chào Niết Viêm lão đại.
Vô Đạo nói một cách kích động, không nghĩ tới sẽ được gặp Niết Viêm ở đây.
- Chào ngươi.
Nhiếp Ngôn gật đầu, liếc qua thi thể trên mặt đất, khen:
- Kỹ thuật tốt đấy.
Động tác Vô Đạo đánh chết tên đạo tặc của Khải Hoàn Đế Quốc vừa rồi rất trôi chảy, lưu loát.
- Dạo này vẫn hay luyện theo các clip của Niết Viêm lão đại, thấy rất có hiệu quả.
Vô Đạo cảm thấy hạnh phúc trong lòng, hắn không ngờ lại được Nhiếp Ngôn khen ngợi, cũng có nghĩa là lão đại công nhận hắn. Những lời nói của Nhiếp Ngôn ngày hôm nay vĩnh viễn in vào tâm trí hắn, khiến hắn nếm được cảm giác tự hào.
- Ngươi đang ở đây luyện cấp?
Nhiếp Ngôn hỏi, hắn hơi chau mày, Vô Đạo sao lại ở đây?
- Ta thuộc về Đoàn bách nhân đạo tặc. Là Quách Hoài lão đại nói chúng ta đến đây do thám.
Vô Đạo giải thích.
Quách Hoài vì lo cho an toàn của đám Nhiếp Ngôn, nên phái không ít người tới nằm vùng ở bên ngoài Tội Vực hạp cốc, toàn bộ Đoàn bách nhân đạo tặc đều xuất động. Ngoại trừ việc giám thị động tĩnh ở bên ngoài, bọn họ còn xử không ít tai mắt của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm.
- Thuộc Bách nhân đạo tặc, sao trang bị lại tệ như thế?
Nhiếp Ngôn chỉ chỉ vào trang bị trên người Vô Đạo. Thật không hợp lý, có kỹ thuật tốt như vậy sao trang bị lại rách rưới thế được. Quách Hoài cũng chưa bao giờ keo kiệt với Đoàn đạo tặc này, bọn họ luôn được hưởng những trang bị tốt nhất trong kho hàng, sao Vô Đạo lại thế này?
Vô Đạo cười ngượng:
- Mấy ngày trước, xảy ra xung đột với nhóm 7 người bên Khải Hoàn Đế Quốc, ta giết chết 3, bị hồng danh sau đó không cẩn thận nên bị giết. Toàn bộ trang bị rơi hết cả, còn chưa kiếm lại được.
Hắn là đang che giấu nguyên nhân xấu hổ của chuyện bất cẩn là vì khoe khoang đùa bỡn với mỹ nữ của đội bạn mà để bị giết.
Vô Đạo hiện nay đang 25, 26 cấp, nói vậy trước đó ít nhất cũng là cấp 27, 28 rồi. Đẳng cấp cũng không tệ, chỉ là lại bị giết khi đang chịu hồng danh, đúng là bi thảm.
- Ngươi tới kho hàng công hội chọn một bộ trang bị thích hợp đi, điểm cống hiến chưa đủ ta cho nợ trước, cứ bảo với Quách Hoài là ta nói vậy.
Nhiếp Ngôn quả thực thấy tiếc khi nhìn thấy Vô Đạo có kỹ thuật tốt mà trang bị lại rách nát như thế.
- Cảm ơn lão đại!
- Cẩn thận đừng để bạo lần nữa.
- Lần này thì không đâu.
Vô Đạo sờ đầu cười.
- Vậy ta đi trước.
Nhiếp Ngôn thúc ngựa, phóng về phía Tội Vực hạp cốc.
- Tạm biệt, Niết Viêm lão đại.
Nhiếp Ngôn cưỡi chiến mã Falconer phi về phía xa, miệng thì lẩm bẩm: "Vô Đạo, Vô Đạo... cái tên này nghe quen quá, nhưng nghĩ mãi vẫn không ra." Thôi bỏ đi, dù sao hắn cũng không thể nhớ kỹ từng người đã gặp.
Nhiếp Ngôn đi vào cửa thông đạo ở Tội Vực hạp cốc, địa thế nơi đây đúng là rất hiểm trở. Ở giữa là một khoảng đất bằng phẳng, mọc đầy cỏ dại, chiều rộng tầm chục mét, hai bên là vách đá nhẵn thín, trơn tuột, giống như được một đao bổ ra.
Ngẩng nhìn lên cao chỉ thấy được một mảnh bầu trời vắt ngang qua, vách núi dựng thẳng đứng cao phải cả trăm mét.
Nhìn địa hình ở đây, Nhiếp Ngôn bỗng nghĩ biết đâu truyền thuyết kia lại là sự thật, có lẽ hẻm núi (hạp cốc) này đúng là do bị một đao chém ra mà thành. Truyền thuyết đó cũng không phải vô duyên vô cớ mà có, rất có thể do người chơi nào đó phát hiện được tư liệu này, về sau mới kể ra ngoài.
Cũng giống như Nhiếp Ngôn, sau khi đọc Trật Tự Chi Chương, cũng biết được vài tin tức không muốn cho người khác biết.
Hạp cốc này dài đến 2 - 300 mét, đúng là chỉ cần một người giữ ải, vạn người cũng không qua được.
Nhiếp Ngôn đưa mắt quan sát hai bên vách núi, thấy có đến 7, 8 hang động trên đó.
Địa hình của Tội Vực hạp cốc quả thực rất phức tạp, hang động cũng rất nhiều.
- Quách Hoài, chúng ta có được bao nhiêu miếng Vũ Lạc bảo thạch?
Nhiếp Ngôn hỏi. Hắn đã từng nhắc tới Vũ Lạc bảo thạch với Quách Hoài, cũng đã nói Quách Hoài thu gom nhiều một chút.
- Chỉ có 2 miếng. Cũng không làm gì hơn được, địa đồ Thụ Yêu cấp chuyên gia phải 5 ngày mới mở một lần, đẳng cấp cao quá thì có vào trong đó cũng không đánh được, chỉ có thể thành lập đội ngũ cấp thấp để thông qua thôi.
Quách Hoài đáp. Không lẽ Nhiếp Ngôn đang cần dùng Vũ Lạc bảo thạch?
Chỉ có hai miếng! Ý tưởng vừa hình thành trong đầu của Nhiếp Ngôn lập tức phá sản.
Nghĩ nghĩ một chút, trong lòng hắn đã có chủ ý, lát nữa khắc sẽ có biện pháp đối phó với Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm.
Xuyên qua thông đạo, Nhiếp Ngôn tiến thẳng vào trung tâm của Tội Vực hạp cốc, trên bình nguyên trống trải đang xảy ra các cuộc hỗn chiến, khắp nơi đều là người của Khải Hoàn Đế Quốc, Thần Thánh La Mã Đế Quốc, Quang Minh Thánh Diễm và Già Lam Thánh Điện, đang đánh nhau loạn xì ngầu.
- Tiến vào Tội Vực hạp cốc.
Nhiếp Ngôn pm cho đoàn đội phía sau.
Nhìn cảnh tượng náo nhiệt nơi đây, Nhiếp Ngôn cũng thấy hăng hái theo, thu lại chiến mã, động thủ xử lý vài tên của Khải Hoàn Đế Quốc hay Quang Minh Thánh Diễm gì đó.
- Các ngươi đang ở đâu?
Nhiếp Ngôn pm cho Hồ Li Bán Tỉnh.
- Má, cuối cùng thì các ngươi cũng tới, huynh đệ của ta đã chết hơn 7000.
Hồ Li Bán Tỉnh bực bội nói. Nếu Ngưu Nhân Bộ Lạc không tới, hắn phải mắng Nhiếp Ngôn không trượng nghĩa rồi.
- Bọn ta đang ở trung tâm của Tội Vực hạp cốc, tọa độ: 673. Đang xử lý Hoàng Kim Địa Long. Bọn người của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm cũng ở đây.
Từ trong giọng nói của Hồ Li Bán Tỉnh, Nhiếp Ngôn có thể tưởng tượng được cục diện hỗn loạn đến thế nào.
- Chờ chút, ta tới ngay.
Nhiếp Ngôn nhìn tọa độ, Hồ Li Bán Tỉnh chỉ nói 673. Chỉ là số cuối trong bảng tọa độ, đây là kiểu nói giản lược, ở trong một khu vực có phạm vi nhỏ, chỉ cần một số cuối thôi cũng có thể xác định đúng vị trí.
Nhiếp Ngôn tăng tốc đi về phía Hồ Li Bán Tỉnh.
Rất nhanh, Nhiếp Ngôn đã có thể nhìn thấy một bóng dáng cao lớn ở phía xa, chính là Hoàng Kim Địa Long, nó phải cao đến 8, 9 mét, cả người đều màu vàng, bụng nhô ra phía trước, tứ chi to khỏe tráng kiện, nanh vuốt thì sắc bén. Đem lại cho người ta một cảm giác rằng nó hết sức uy mãnh. Trên lưng là một đôi cánh dài, chỉ là lúc này đang lộ vẻ quắt queo, không có sức sống. Đôi cánh đó dường như không có cách nào đỡ nổi thân thể to lớn của nó được nữa.
Hoàng Kim Địa Long thông thường đều có màu vàng kim, nhưng trên thân vàng của con Hoàng Kim Địa Long này lại xuất hiện từng vệt màu đen quỷ dị, những hoa văn màu đen đó nhìn tựa như những ký hiệu, rải khắp người của nó. Nhiếp Ngôn rùng mình, đây là dấu hiệu ác ma hóa.
Hoàng Kim Địa Long - Lĩnh chủ ác ma hóa cao giai 40 cấp.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]