Chương trước
Chương sau
"Thưa Thợ săn ác ma, Đại học giả tôn kính, tiểu đội trưởng đội vệ binh thành Tạp La Nhĩ xin kính chào ngài, xin hỏi ngài có cần tôi giúp gì không ạ?" Đội trưởng đội vệ binh mặc nguyên bộ giáp quân đội đi tới cung kính chào hỏi Nhiếp Ngôn, động tác không dám có nửa phần ngạo mạn.

Có thể thấy được đội trưởng đội vệ binh rất tôn kính Nhiếp Ngôn.

Thấy đội trưởng đội vệ binh khách khí với Nhiếp Ngôn như vậy, các ngoạn gia của Khải Hoàn Đế Quốc ở bên cạnh trừng muốn rớt con mắt, bọn chúng đều đang khiếp sợ vô cùng.

Thợ săn ác ma? Đại học giả? Đây đều là danh xưng của Nhiếp Ngôn sao?

Bọn họ chỉ biết Nhiếp Ngôn rất mạnh, giá trị tôn kính ở thành Tạp La Nhĩ cũng rất cao, thậm chí khi bị hồng danh vẫn được vào thành, nhưng không ngờ Nhiếp Ngôn lại có được những danh xưng kinh khủng như thế, đến mức có thể ra lệnh cho vệ binh trong thành.

Nhiều vệ binh cao cấp như thế lại bao vây bọn họ, khiến cả đám người kinh hồn bạt vía, không biết tiếp theo sẽ gặp phải chuyện gì.

Ánh mắt lạnh như băng của Nhiếp Ngôn quét qua những ngoạn gia của Khải Hoàn đế quốc, trong một lúc cả đám đều cảm thấy lạnh thấu xương.

"Đội trưởng Khuê Nhân, bọn họ nhục mạ ta. Dựa theo pháp luật của thành Tạp La Nhĩ, tội nhục mạ Thợ săn ác ma cùng Đại học giả thì phải ở tù bao nhiêu ngày?" Nhiếp Ngôn nhìn về phía tiểu đội trưởng Khuê Nhân hỏi. Đây là cơ hội để ám hại Khải Hoàn Đế Quốc, chắn chắn hắn sẽ không bỏ qua.

"Thưa Thợ săn ác ma, Đại học giả tôn kính. Chiếu theo pháp luật của thành Tạp La Nhĩ, bọn họ phải ngồi tù từ 1 đến 5 ngày, kẻ cầm đầu thì phải bị giam ít nhất 3 ngày. Nếu phản kháng, thành vệ binh có quyền tăng thêm hình phạt." Khuê Nhân nói, nhìn về phía các ngoạn gia của Khải Hoàn Đế Quốc, khí thế uy nghiêm khiến bọn hắn không thể nảy sinh bất luận tâm tư phản kháng gì.

Đối nghịch với thành vệ binh sáu, bảy mươi cấp, đúng là tự tìm cái chết.

Nếu như bọn họ logout, thì khi login kiểu gì cũng sẽ bị bắt, còn nếu chạy khỏi thành, lập tức sẽ bị nhận định là tội phạm bỏ trốn, đồng loạt bị tất cả các thành phố lớn phát lệnh truy nã, vĩnh viễn không cách nào trở về thành, hơn nữa lại bị thành vệ binh thành không ngừng đuổi giết.

So sánh với những kết quả kia, bọn họ chỉ có thể cam tâm tiếp nhận quyết định xử phạt của thành vệ binh.

Phá Thiên tới giờ mới hiểu được mình đã bị mắc bẫy, Nhiếp Ngôn đã có mưu đồ từ trước. Hắn không ngờ được những lời lẽ mình chửi mắng Nhiếp Ngôn lại bị lợi dụng, trở thành thủ đoạn để Nhiếp Ngôn dùng đối phó với hắn. Vì vậy sắc mặt âm trầm, đôi mắt tựa mắt sói nhìn chằm chằm vào Nhiếp Ngôn. Hắn cũng khá khôn ngoan, biết rõ hiện tại càng nói nhiều thì càng thua thiệt, không chừng lại không kìm được mà dùng lời lẽ thô tục, lại bị giam thêm vài ngày. Vì vậy chỉ thầm nguyền rủa Nhiếp Ngôn ở trong lòng.

Nhốt Phá Thiên trong tù 3 ngày cũng đã đủ rồi, cùng bị giam vào còn có một nhóm các đại cao thủ, lớp cao tầng của Khải Hoàn Đế Quốc. Chỉ cần người nào từng mở miệng chửi Nhiếp Ngôn, đều bị tống giam không sót một ai! Những ngoạn gia khác của Khải Hoàn đế quốc mấy ngày tới cũng sẽ lâm vào trạng thái hỗn loạn, mất trật tự. Nhiếp Ngôn lại nghĩ, có nên nói Quách Hoài và Hồ Li Bán Tỉnh làm một vài việc gì đó hay không. Đây chính là một cơ hội tốt!

Khải Hoàn Đế Quốc và Ngưu Nhân Bộ Lạc tranh đấu với nhau vốn đã không từ một thủ đoạn nào, vì đối phó với đối phương, có thể nói cả hai bên đều tận hết sức mình.

Ba ngày sau lúc Phá thiên ra tù, cuộc chiến đoạt cứ điểm cũng xong xuôi rồi!

"Ta yêu cầu áp dụng chế tài với việc nhục mạ ta, tống giam bọn họ." Nhiếp Ngôn nói. Các thành vệ binh liền tới, mang đám ngoạn gia này đi, lập tức chẳng còn mấy người ở trước cửa của tổng bộ công hội Khải Hoàn Đế Quốc. Có tới một trăm năm sáu chục ngoạn gia bị bắt đi, không biết nhà giam của thành Tạp La Nhĩ có bị quá tải hay không đây.

Nhiếp Ngôn thầm nghĩ, chuyến này lời rồi.

Cửa lớn của tổng bộ công hội Khải Hoàn Đế Quốc sau một phen náo động thì cũng dần yên ắng lại.

Ngay cả lão đại công hội cũng đã bị bắt đi, các người chơi còn lại làm thế nào còn dám chửi mắng Nhiếp Ngôn nữa.

Nhiếp Ngôn nhìn về Ảnh Sát phía xa. Tên kia cũng nhìn Nhiếp Ngôn, cười nhạt, tựa như tất cả mọi chuyện vừa phát sinh đều không liên quan gì tới hắn. Rồi hắn tiến nhập trạng thái tiềm hành, biến mất vô tung.

Nhiếp Ngôn đảo mắt tìm kiếm nhưng không thể nhìn thấy Ảnh Sát, giống như hắn chưa từng xuất hiện nơi đây.

Ẩn nấp thật kinh khủng!

Ảnh Sát chưa bao giờ thể hiện quá nhiều trước mặt người khác, đây là hắn tỏ ý khiêu khích Nhiếp Ngôn!

Nhiếp Ngôn cũng hiểu, nếu một ngày nào đó hắn và Ảnh Sát gặp nhau chỗ địa phương hoang dã ngoài thành, chắc chắn sẽ là một cuộc ác chiến. Hắn cũng muốn xem thử nhân vật truyền kỳ thần bí này, lão đại của một phòng làm việc lớn nhất nước, rốt cuộc là cường đến mức độ nào.

Nhớ tới chuyện vừa rồi, Nhiếp Ngôn thầm thấy sảng khoái. Phá Thiên sợ là phải nín nhịn chịu đựng, với tính cách nóng nảy của hắn, không biết có ở nổi trong nhà giam hay không. Lần này Khải Hoàn Đế Quốc bị chơi một vố thê thảm rồi. Nhiếp Ngôn thoáng nhìn qua chỗ tổng bộ của Khải Hoàn Đế Quốc, quay lưng đi thẳng tới Tinh Không Dược Điếm.

Rất nhanh sau đó, Nhiếp Ngôn nhận được một đống các pm.

"Quá dữ, ngươi lợi hại quá đi, vậy mà lại đưa Phá Thiên giam thẳng vào tù luôn. Xem ra hắn không thể nào tham gia vào cuộc chiến cứ điểm ngày mai được rồi." Hồ Li Bán Tỉnh hưng phấn nói. Quang Minh Thánh Diễm vốn không thể không dựa vào Khải Hoàn Đế Quốc, bởi vì điều kiện hợp tác giữa hai đại công hội là Khải Hoàn đế quốc sẽ phải đưa lực lượng tinh anh ra hết lòng hiệp trợ Quang Minh Thánh Diễm. Nhưng hiện tại, đám ngoạn gia tinh anh của Khải Hoàn đế quốc bên kia đã bị Nhiếp Ngôn loại bỏ hơn phân nửa, rất nhiều người đều đang ở tù không ra được, nên cơ hội để Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Ngưu Nhân Bộ Lạc đoạt được cứ điểm lập tức lớn hơn mấy lần.

"Tranh đoạt cứ điểm diễn ra vào ngày mai?" Nhiếp Ngôn hỏi, bởi vì phiến tư liệu vừa được mở ra, một vài thứ sẽ xảy ra sớm hơn, ví dụ như cuộc chiến đoạt cứ điểm vân.. vân..

"Vừa mới nhận được thông tin xong. Đúng là ngày mai, 21h. Đừng quên đó." Hồ Li Bán Tỉnh nói, hiện giờ hắn càng thêm tự tin đối với cuộc chiến đoạt cứ điểm lần này.

Nhiếp Ngôn gật đầu, nói: "Yên tâm. Ngưu Nhân Bộ Lạc sẽ tham chiến đúng giờ."

Quách Hoài cũng pm hắn. "Nhiếp Ngôn, ta nhận được tin tức từ huynh đệ bên dưới nói lại, ngươi quá mạnh đi, đưa hết cả đám Phá Thiên thẳng vào tù luôn, các đoàn đội của công hội Ngưu Nhân Bộ Lạc trò chuyện, hoan hô ầm ĩ đó." Quách Hoài nói. Ngẫm lại trước kia Ngưu Nhân Bộ Lạc đã chịu biết bao nhiêu thua thiệt trong tay của Khải Hoàn Đế Quốc, lúc này cảm thấy thật vô cùng hả giận.

Bọn Sát Bất Tử Đích Phôi Đản, Hạ Trùng Ngữ Băng cũng pm tới, cả đám hưng phấn mãi không thôi. Tống giam Phá Thiên vào ngục, chiêu này của Nhiếp Ngôn thật quá đã mà.

Thấy mọi người hưng phấn, Nhiếp Ngôn mỉm cười, đi xuyên qua một hẻm nhỏ, đến chỗ vắng vẻ không người, hắn muốn xem thớt chiến mã Falconer vừa mới lấy được.

Nhiếp Ngôn ngâm xướng chú ngữ, thi triển kỹ năng triệu hoán chiến mã của Ám Chi Lược Ảnh. Một luồng ánh sáng rực rỡ xuất hiện, lập tức một thớt tuấn mã cao lớn cũng xuất hiện trước người Nhiếp Ngôn.

Chiến mã Falconer này hoàn toàn giống với thớt chiến mã mà kiếp trước hắn từng thấy, dáng vẻ oai hùng, còn cao hơn cả Nhiếp Ngôn, bộ lông màu nâu hồng, tinh thuần không lẫn một chút tạp sắc, vài bộ phận trọng yếu trên thân được che bằng nón và áo giáp màu bạc, khiến người ta cảm thấy vô cùng mạnh mẽ. Đôi mắt nó giống như viên bảo thạch màu đen, lóe ra dáng vẻ linh động.

Chiến mã Falconer phả ra một luồng hơi thở nóng rực, cúi thấp đầu, cọ cọ vào người Nhiếp Ngôn, như muốn được Nhiếp Ngôn âu yếm vuốt ve.

Nhiếp Ngôn vuốt vuốt cổ của nó, bỗng trong lòng dâng lên một cảm giác gắn bó thân thiết. Bởi hắn là người triệu hoán, cho nên sẽ tồn tại một loại cảm giác tựa như tâm linh tương thông giữa hắn và chiến mã Falconer, cũng có thể ra lệnh cho chiến mã Falconer.

"Anh bạn, từ nay về sau ngươi chính là tọa kỵ của ta." Nhiếp Ngôn thì thầm. Chiến mã Falconer này đúng là rất có linh tính.

Nhiếp Ngôn thoáng nhìn qua thuộc tính của chiến mã Falconer, khi ngoạn gia cưỡi chiến mã Falconer sẽ không thể công kích người khác. Đại đa số các loại tọa kỵ cũng đều không thể công kích địch nhân, chỉ có một số ít các tọa kỵ loại hiếm mới có khả năng này. Đương nhiên những loại đó vô cùng trân quý.

Chiến mã Falconer chỉ đơn thuần là tọa kỵ, ngoạn gia khi cưỡi nó sẽ gia tăng tốc độ lên 300%. Nhưng cũng chính việc gia tăng tốc độ lên 300% này đã vô cùng quý hiếm đối với các người chơi. Các tọa kỵ bình thường khác có thể gia tăng tốc độ lên 100% đã là hiếm thấy rồi.

Có được một Lục hành tọa kỵ, các người chơi có thể tiết kiệm được phần lớn thời gian, không tốn quá nhiều thời gian đi lại, thời gian luyện cấp sẽ nhiều hơn người khác, đẳng cấp vì thế cũng sẽ cao hơn. Nhất là nếu có ngựa để cưỡi, còn có thể tiết kiệm không ít tiền cho việc đi lại giữa các thị trấn, thành phố.

[P/s của người dịch: Lục hành tọa kỵ là tọa kỵ đi lại trên đất liền (đại lục). Phân biệt với Phi hành tọa kỵ (bay trên trời) hay Thủy/Hải hành tọa kỵ (đi trên biển/nước)]

Thớt tuấn mã cao lớn này có thể ngày đi nghìn dặm, Nhiếp Ngôn sẽ có thể tự do đi tới những bản đồ luyện cấp rộng lớn, còn việc đi lại giữa các thị trấn, thành phố thì Nhiếp Ngôn vốn không cần dùng đến chiến mã Falconer, bởi vì hắn có thể tự do đi lại tất cả thành phố lớn mà không cần phải trả bất cứ phí truyền tống nào. Thậm chí, hắn còn có thể đi tới Vương Thành của Tát Đặc Ân Đế Quốc, xem xét và mua sắm vài thứ quý hiếm gì đó.

Xa xa có người đi tới, Nhiếp Ngôn liền thu chiến mã Falconer vào.

Sau khi xem xong chiến mã, Nhiếp Ngôn đi đến chỗ Tinh Không Dược Điếm, trên đường thấy không ít cửa hàng của các ngoạn gia. Có Dược điếm, Cửa hàng trang bị vân.. vân... Tuy rằng đẳng cấp của các cửa hàng không cao, nhưng cũng chứng tỏ rằng, sự buôn bán, thương mại của Tạp La Nhĩ Thành đang dần dần phồn thịnh.

Dưới sự chỉ huy, điều khiển từ xa của Nhiếp Ngôn, hắn đã khai trương hơn mười cửa hàng ở tất cả các thành phố lớn, bao gồm Dược điếm, Cửa hàng luyện kim vân.. vân.. Bởi vì hắn sở hữu danh xưng Thợ săn ác ma nên lúc Điểu Bất Thặng Đản mở cửa tiệm ở các thành phố lớn đều nhận được rất nhiều ưu đãi. Hiện tại Nhiếp Ngôn lại có thêm danh xưng Đại học giả, ai dám tới quấy rối trong tiệm hắn sẽ bị thành vệ binh trực tiếp bắt đi, còn ai dám nữa?

Ngoại trừ hơn mười cửa tiệm đó, Nhiếp Ngôn còn một vài mảnh đất khác, đang định thăng cấp thành cửa hàng, sau đó cho thuê lấy tiền, mấy ngày gần đây lần lượt có hơn mười người tìm tới cửa muốn hỏi thuê cửa hàng, vẫn đang còn đàm phán giá cả. Nhiếp Ngôn bảo Điểu Bất Thặng Đản cứ từ từ, cứ đợi sàn giao dịch tín dụng mở ra đã rồi tính, bởi vì phòng giao dịch tín dụng được mở ngay cạnh Tinh Không Dược Điếm, cho nên các cửa hàng quanh đó đều sẽ tăng giá. Đến lúc đó tiền thuê chắc chắn cũng sẽ tăng lên. Nhiếp Ngôn chỉ cần ngồi thu tiền thôi cũng đã có thể kiếm được một món lời lớn rồi.

Còn chuyện lần này đẳng cấp bị rớt xuống thê thảm cũng chỉ đành đợi đến lần login sau lại tăng lên.

Ngày mai phiến tư liệu sẽ mở ra, Nhiếp Ngôn phải chuẩn bị sẵn sàng mới được.

Lịch Sử Phủ Đầy Bụi được mở ra, rất nhiều thứ cũng sẽ được khai thông, không biết về sau sẽ phát triển đến thế nào, Nhiếp Ngôn chỉ có thể ngồi yên xem diễn biến thôi.

Nhìn xem trên mạng, vẫn chưa có ai tranh đoạt Đấu giá hội trung tâm Tạp La Nhĩ Thành và Dong Binh Đấu giá hội với Nhiếp Ngôn cả. Dù sao cũng có điện thoại, cho dù logout thì lúc nào vẫn có thể theo dõi diễn biến của hai giao dịch này.

Nhiếp Ngôn vẫn đang tiếp tục thu gom kim tệ, tổng cộng đã vượt qua sáu nghìn kim tệ rồi, đã đủ để đoạt hai đại đấu giá hội này, không cần lo lắng người khác sẽ cạnh tranh với hắn.

Nhiếp Ngôn đến Tinh Không Dược Điếm an bài qua công việc một chút. Xem thời gian cũng đến lúc log-out rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.