Chương trước
Chương sau
Sự xuất hiện của Ái Tình Sát Thương khiến Nhiếp Ngôn bất ngờ, chẳng lẽ Cuồng Chiến Liên Minh đã hợp tác với Thần Thánh La Mã Đế Quốc? Nhớ lại kiếp trước, Khải Hoàn, Quanh Minh Thánh Diễm… cùng vài cái công hội nữa ở cùng hợp tác đối phó Cuồng Chiến Liên Minh và Thần Thánh La Mã Đế Quốc, nói không chừng hai công hội này cũng đã kết đồng minh. Nhiếp Ngôn hiểu biết không nhiều về việc này, trong kiếp trước hắn cũng chỉ là một người chơi bình thường, lúc Chiến Thần Bộ Lạc thịnh vượng, tại đó hắn hưởng thụ chút hư vinh “thiếu gia” mà thôi, càng chưa bao giờ nghĩ tới việc lãnh đạo Chiến Thần Bộ Lạc tranh giành thiên hạ.

Lúc Nhiếp Ngôn chìm trong hồi ức, một người mặc trường bào Pháp Sư đi tới chỗ bọn hắn, người này tuổi khoảng 50, khuôn mặt khô gầy, chỉ có đôi mắt thi thoảng lóe tinh quang, nếu bỏ trường bào thánh ngôn Pháp Sư trên người xuống, e rằng người chơi gặp hắn còn tưởng là NPC.

Hai má ông lão này hơi lõm vào, bất quá nhìn tinh thần thì quắc thước, mặt mũi hiền lành.

Nhiếp Ngôn cảm thấy lão già rất quen mắt, nhưng lại nghĩ không ra, đúng rồi, hình như lão chính là hội trưởng của Già Lam Thần Điện, công hội này tuy không thể so với Khải Hoàn hay Thần Thánh La Mã đế quốc nhưng cũng rất có tiếng tăm, thực lực cũng rất khá. Kiếp trước Già Lam Thần Điện đúng là thần điện của Pháp Sư, bởi vì đây đã bồi dưỡng ra những ba Ma Đạo Sư. Phải biết, mỗi Ma Đạo Sư đều có thực lực kinh người, ảnh hưởng mang tầm chiến lược trong mỗi cuộc chiến, thế mà Già Lam Thần Điện sở hữu những ba người! Khải Hoàn lúc đỉnh phong tung hành hoành khắp nơi nhưng lại cũng không dám chọc tới công hội này.

Lão già trước mặt tên gọi Pháp Lam (Zap: hác kơ mũ xanh)),ở kiếp trước, tuổi tuy lớn nhưng vẫn thành công tiến giai đại Pháp Sư thực lực rất mạnh.

- Ngươi cũng đến góp vui sao?

Hồ Ly Bán Tỉnh hỏi, luận tuổi tác, hắn nên gọi lão một tiếng bác ah, nhưng vai vế cả hai đều là hội trưởng hai công hội lớn, cho nên hắn không thể tự hạ khí thế của mình. Lão Pháp Lam oán thầm trong bụng, ta so với ngươi ít ra cũng hàng cha chú, ngươi còn cố tình xưng hô ngang hàng, thật là giày vò ta mà, nhưng ngoài mặt vẫn tươi cười nói:

- Ta đến đây dàn xếp đám lộn xộn này. Khà khà! Các ngươi hôm nay cần phải cảm ơn ta nhiều đó, ta mà không đến, Khải Hoàn cùng Thần Thánh La Mã không xảy ra chiến tranh mới lạ!

Nghe nói thế, Hồ Ly Bán Tỉnh nhất thời sững người, nhưng cũng rất nhanh thông suốt, thực lực Già Lam Thần Điện đúng là không thể coi thường, nếu xuất hiện ở đây, không chừng Khải Hoàn cũng không dám quá mạnh tay, nguy cơ chiến tranh có thể tránh được.

- Ngươi giúp ta vì cái gì? Nếu chúng ta ở đây xảy ra chiến tranh, ngươi liền ngư ông đắc lợi, không tốt hơn sao?

- Rắm thối, nếu chiến tranh xảy ra, Quang Minh Thánh Diễm lập tức tham chiến. Đến lúc đó, ngươi không mệt nhưng ta lại không cách nào khỏe được.

Cái này là môi hở răng lạnh nha, Pháp Lam cũng và Già Lam Thần Điện mà lo lắng.

- Tin tức chính xác chứ?

Hồ Ly Bán Tỉnh trong lòng cả kinh, Khải Hoàn cùng Quang Minh Thánh Diẽm liên minh? tin tức ni đúng là hù người mà! Hèn gì trông bọn Khải Hoàn khí thế như vậy, không ngại chiến một trận, rất có khả năng là vì có Quanh Minh Thánh Diễm a.

- Hừm, tin tức chính xác chứ, ta tới đây diễn trò sao!?!?

Ngay cả Nhiếp Ngôn cũng không nghĩ tới, du hí mở ra chưa lâu, Khải Hoàn đã cùng Quang Minh Thánh Diễm liên minh.

Hồ Ly Bán Tỉnh nghe Pháp Lam nói vậy thì cả kinh, nếu Quang Minh Thánh Diễm tham chiến, thì bọn họ gặp phiền toái lớn rồi.

Nhiếp Ngôn bống nhiên nhìn thấy một người quen, không ngờ Tinh Chi Huy Hoàng cũng đến.

- Thế nào rồi Hồ Ly, cần hỗ trợ không?

Tinh Chi Huy Hoàng cất tiếng hỏi, sau chuyện trật tự trấn thủ giả, hắn cùng Hồ Ly Bán Tỉnh trở thành bạn tốt, hắn cũng rất nghĩa khí, nghe tin liền không cần cân nhắc, chạy đến đây ủng hộ Hồ Ly Bán Tỉnh.

Trong kiếp trước, mấy người này đều là những đại nhân vật, dẫm chân thôi cũng đủ gây ra động đất, không nghĩ tới hôm nay đều tập trung tới đây, thật đúng câu phong vân tụ hội.

Thấy nhân số Thần Thánh La Mã đế quốc càng lúc càng đông, bọn Khải Hoàn không khỏi lo lắng chờ đợi Phá Thiên ra lệnh, nhưng Phá Thiên cứ im lặng nhìn nhóm người Hồ Ly Bán Tỉnh. Hắn dù sao cũng là hội trưởng một đại công hội, cho nên dù chưa gặp qua hội trưởng các công hội khác nhưng hắn vẫn có thể nhận ra khi mấy người này xuất hiện trước mắt hắn, điều này cũng không có gì là ngạc nhiên. Điều làm hắn bất ngờ là không ngờ chuyện hôm nay lại dẫn xuất ba hội trưởng của ba công hội lớn, xem ra hắn vẫn coi thường Thần Thánh La Mã đế quốc.

Thế lực Cuồng Chiến Liên Minh hiện giờ không thể gây ảnh hưởng tới Tạp La Nhĩ thành, nên có thể không quan tâm. Nhưng với Già Lam Thần Điện, hắn không thể không để ý.

- Hội trưởng, chúng ta giết tới thôi!

- Đúng vậy, chần chừ càng lâu bọn chúng kéo tới càng nhiều. Hội trưởng, cần kêu thêm người tới không.

Bên cạnh, các người chơi Khải Hoàn nhao nhao.

Phá Thiên lắc đầu, âm trầm nói: - Chúng ta trở về!

- Trở về? Sao lại trở về?

- Hội trưởng???

Phá Thiên lạnh lùng nhìn qua chúng thành viên, bọn chúng lập tức im miệng, bọn chúng hiểu tính cách lão đại, khi hắn nói một là một, khi hắn hạ quyết định, chớ ai vi phạm.

Khải Hoàn công hội dần dần lui quân, phía trước, Hồ Ly Bán Tỉnh cũng ước thúc thủ hạ không truy kích, lần này, cũng may nhờ Pháp Lam một phen cực khổ, nếu không chiến tranh khó mà tránh khỏi.

- Ta phái người đưa các ngươi tới nơi an toàn.

Hắn nói với Nhiếp Ngôn, Đường Nghiêu và Yểu Yểu. (Zap: Nguyệt Nhi đâu nhỉ???)

- Được, lại làm phiền ngươi.

Nhiếp Ngôn gật gật đầu, bọn họ đi sớm thì hắn nhẹ nhõm hơn.

Hồ Ly Bán Tỉnh kêu người mang tới 200 cái áo choàng loại lớn, có thể che giấu khuôn mặt khi mang, để cho nhóm Nhiếp Ngôn mặc vào, hắn chia mọi người ra thành mấy đội ngũ, theo các hướng khác nhau xuất phát.

Hơn 200 người mặc đồ đen biến mất ở các phương hướng khác nhau.

Nhìn bóng lưng của Nhiếp Ngôn biến mất, Ái Tình Sát Thương nghi hoặc hỏi:

- Hồ Ly, ngươi cứu bọn họ vì cái gì?

- Ta với hắn làm chút giao dịch ấy mà. Mà ngươi còn chưa nói ta biết vì sao ngươi biết hắn, đừng nói hắn đi Phỉ Thúy thành làm nhiệm vụ nghe.

- Chuyện đó cũng không có gì đặc biệt, lần đó ta đi tìm chấp chính quan mua đất, không ngờ gặp hắn ở đó, hắn đã mua mấy miếng đất tại vị trí tốt nhất Phỉ Thúy thành.

Ái Tình Sát Thương buồn bực kể, miếng đất Nhiếp Ngôn mua, hắn đã để ý từ lâu, không ngờ khi gom đủ tiền lại bị Nhiếp Ngôn mua mất.

- Hắn tới Phỉ Thúy thành mua đất? Nhưng là vì cái gì chứ? Ngoại trừ phía đông Tạp La Nhĩ thành bị người ta mua nhiều rồi thì phía tây, phía nam còn có không ít đất bán ra, hắn tại sao lại lãng phí 2 vàng đi truyền tống trận tới Phỉ Thúy thành mua đất, 2 vàng ở đây có thể mua một miếng đất không tệ rồi.

Hồ Ly Bán Tỉnh ngạc nhiên nói.

- Điều đó cũng không đúng, một tòa thành có thể có bao nhiêu đất ở vị trí tốt, trong tương lai, tại Tạp La Nhĩ thành, Phỉ Thúy thành cũng như các thành thị khác, đất sẽ tăng giá, nhưng không phải miếng nào cũng trở thành miếng vàng. Một tòa thành đất tốt có thể có bao nhiêu miếng!

Ái Tình Sát Thương lắc đầu nói, hắn thấy Nhiếp Ngôn mua mấy miếng đất kia, tương lai liền biến thành mấy miếng vàng.

Thời gian trò chơi câu thông với hệ thống tiền tệ càng ngày càng gần, đất đai trong game càng ngày càng được các công hội chú ý. Bất quá, kế hoạch kiến lập kho hàng công hội mỗi ngày tiêu tốn lượng lớn tài chính, khiến các hội trưởng sứt đầu mẻ trán, tuy rằng bọn họ cũng cố gắng gom góp để mua vài miếng đất, nhưng số lượng không thể nhiều. Tỷ như mấy ngày gần đây Thần Thánh La Mã mua vào 6 miếng, nhưng vị trí cũng không tốt lắm, giá cả cũng không cao. Khải Hoàn tài đại khí thô mua luôn một mảnh lớn tại phía nam thành, trị giá hơn 30 vàng. Gần đây, sự phát triển như vũ bão của Tinh Không dược điếm tạo nên không ít cơn sóng trong cộng đồng người chơi, làm cho đất đai tại phía đông Tạp La Nhĩ thành giá cả tăng vọt, chạm tay liền bỏng. Mấy hội trưởng các công hội lớn cũng mong muốn chiếm được chút tiện nghi, liền dốc tiền tới chấp chinh quan hỏi thăm, mới biết đất nơi này hầu như đã bị mua sạch, ai cũng nghi hoặc trong lòng nhưng chẳng biết hỏi ai.

Không ngờ Nhiếp Ngôn còn dư tiền, chạy tới Phỉ Thúy thành mua đất, thế mới biết thế lực sau lưng hắn mới kinh người làm sao!

Hồ Ly Bán Tỉnh tự vấn trong lòng, hết thảy manh mối đều chỉ tới Tinh Không dược điếm, hắn đoán chừng hiện tại mỗi ngày dược điếm này thu vào không dưới 20 vàng, doanh thu này hiện tại còn vượt trên cả một đại công hội, xem ra chỉ có Tinh Không dược điếm mới có đủ tài lực mua hết đất phía đông thành. Chẳng lẽ Nhiếp Ngôn chính là ông chủ Tinh Không dược điếm?!?! điều này cũng rất có khả năng, căn cứ biểu hiện của tên này bấy lâu, hắn làm việc gì cũng bí bí ẩn ẩn, cấp bậc đầu bảng hắn cũng che dấu, ai biết được sau lưng hắn còn có cái gì kinh người! Càng nghĩ, Bán Tỉnh Hồ Ly càng khẳng định Nhiếp Ngôn chính là chủ nhân Tinh Không dược điếm.

Hồ Ly Bán Tỉnh kinh hãi, nếu thật sự là vậy, tài lực tên Nhiếp Ngôn này nắm giữ rốt cuộc nhiều bao nhiêu?!?!? Có thể đất tại phía đông là hắn mua hết chứ không ai, vậy tại Tạp La Nhĩ thành này, tương lai công hội nào có thể so sánh?!? Xem ra mình phải tăng cường hợp tác hơn nữa với hắn mới được! (đơn tùng: đúng là hồ ly, phục sát đất!)

Khải Hoàn lui quân khiến không ít người chơi Thần Thánh La Mã rời đi mà trong lòng không khỏi tiếc nuối, bọn họ từ lâu đã không vừa mắt với đám Khải Hoàn kia, luôn mong có một cơ hội dạy dỗ đối phương. Bọn họ đa phần đều là thành viên bình thường của công hội không rõ tình hình, nhưng Hồ Ly Bán Tỉnh lại hiểu rất rõ một khi đánh nhau thì Thần Thánh Đế Quốc rất có khả năng sẽ bị tiêu diệt.

Nhiếp Ngôn, Đường Nghiêu và Yểu Yểu được một nhóm Thần Thánh La Mã hộ tống an toàn tới một bản đồ 30 cấp, người của Khải Hoàn dù phát hiện bọn hắn ở đây cũng không có khả năng đổ quân truy sát, về căn bản bọn hắn ở đây là an toàn.

- Cảm ơn các ngươi, đến đây là được rồi, thật phiền các ngươi quá.

Nhiếp Ngôn nói.

- Xin đừng khách khí, các ngươi là bằng hữu của hội trưởng, đương nhiên chúng ta sẽ ra sức.

Mấy người bên Thần Thánh La Mã dồn dập trả lời, nhìn thần sắc hãnh diện của bọn họ, liền có thể thấy trong lòng họ vô cùng tôn sùng Hồ Ly Bán Tỉnh.

Những thành viên của Thần Thánh La Mã đế quốc sử dụng hồi thành quyển trục trở về.

- Niết Viêm, hiện tại chúng ta đi đâu?

Yểu Yểu hỏi, bọn họ không thể ở bản đồ cấp thấp train quái rửa hồng danh, vì nơi đó đông người, rất dễ bị nhận ra, nên bọn họ chỉ có thể nhắm bản đồ cao cấp mà đi, nhưng ở những nơi này, với cấp bậc bọn họ hiện tại, rất là nguy hiểm.

- Hiển nhiên là đi train quái rửa hồng danh, nhưng trước hết chờ chút, đợi ta kêu bọn Quách Hoài mang vài thứ tới rồi hãy đi.

Nhiếp Ngôn nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.