Nhiếp Ngôn rơi xuống rất nhanh khi thấy gần chạm đến mặt đất, tay trái duỗi ra thi triển kỹ năng của Chức ti giả chi giới, bắn ra một tơ nhện dính vào những cành cây mọc đầy trên vách đá. Tơ nhện kéo lấy Nhiếp Ngôn đang rơi xuống, tơ nhện có thừa tính dẻo giống như một sợi dây thun đang kéo dài, dần dần chiều dài đến cực hạn.
Trên tơ nhện chịu lực càng lúc càng lớn.
Khi xung lực của Nhiếp Ngôn đang rơi xuống vượt quá 200 cân, một tiếng bụp, tơ nhện bị đứt đoạn có rất nhiều cây cối trên vách đá bị tơ nhện kéo xuống.
Nhưng mà tơ nhện đã làm giảm tốc độ rơi xuống của Nhiếp Ngôn một cách đáng kể.
Một tiếng bịch, Nhiếp Ngôn rơi xuống đất, -56, đây là một trị số thương tổn không cao lắm còn trong phạm vi thừa nhận của hắn.
Dựa theo tình huống bình thường, nếu như không có tơ nhện làm giảm tốc độ rơi xuống thì hắn phải chết không nghi ngờ!
Nơi này cách Lâm Khắc tiểu trấn cũng không xa, xuất phát từ suy nghĩ an toàn là số một, Nhiếp Ngôn tiến vào trạng thái Tiềm hành, bóp nát một cái Gia tốc quyển trục, ở giữa bụi cây bán sa mạc chạy nhanh về phương hướng Lâm Khắc tiểu trấn. Hy vọng đám người dày đặc của tiểu trấn có thể cung cấp cho hắn một ít bảo hộ.
Sau khi Trật tự trấn thủ giả một lần công kích không thành công, vỗ cánh dừng lại giữa không trung, Nhiếp Ngôn đã rơi xuống phía dưới hẻm núi, Tiềm hành biến mất không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-tac-hanh-thien-ha/3206080/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.